Saved Font

Trước/50Sau

Cuộc Sống Hậu Cung Hằng Ngày Của Thần Hào

Chương 36: Mạnh Mẽ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Ròng rã một giờ!

Nếu không phải Tô Thanh Nhã thiếu chút nữa đã hôn mê, Ninh Viễn Trình còn có thể lại tiếp tục chiến đấu!

Quá mạnh!

Quả nhiên không hổ là hệ thống. Tốc độ như là máy đóng cọc, cùng với sức bền bĩ như động cơ vĩnh cửu.

Bữa sáng đã nguội.

Tô Thanh Nhã nghỉ ngơi được hơn mười phút, rồi nỗ lực vựng thân thể dậy, đi hâm nóng bữa sáng cho Ninh Viễn Trình.

Đối với Tô Thanh Nhã, đây tuyệt đối là một buổi sáng cực kỳ khó quên. Bị Ninh Viễn Trình nện đến âm hộ đều phải sưng lên!

Trên bàn ăn, Tô Thanh Nhã không có tí sức lực nào, có chút sợ hãi nhìn Ninh Viễn Trình nói, "Sao... Sao đột nhiên anh trở nên lợi hại như vậy, hôm qua còn bình thường mà hôm nay ghê gớm như vậy, em đều nghi ngờ anh bị người khác bám vào người!"

Nói xong, Tô Thanh Nhã không nhịn được cười trộm.

"Lợi hại còn không tốt hay sao? Em tham lam như vậy, không lợi hại một chút, sao mà cho em no bụng được." Ninh Viễn Trình gắp một miếng mộc nhĩ, nói.

Tô Thanh Nhã đỏ mặt, cúi đầu xuống

Lợi hại thì đương nhiên là được.

Tuy rằng chính mình mệt mỏi đến suýt chút nữa liệt cả người.

Nhưng sướng cũng là chính mình.

Nhưng nàng nghi ngờ, dựa theo xu thế này chính mình sớm muộn bị Ninh Viễn Trình cày bừa tan hoang mất. Về sau không thể nấu nhiều đồ ăn bổ như vậy nữa.

Ừm. . . Nếu có khả năng, vẫn còn phải nghĩ biện pháp tìm vài chị em, nếu không chính mình gánh không được. . .

Tô Thanh Nhã do dự. Nàng cũng không có nhiều nghĩ, bản thân Ninh Viễn Trình rất lợi hại, nhiều lần cũng làm cho nàng không bò nổi xuống giường. Lại tăng thêm tối hôm qua ăn chút đồ ăn bổ dương, không mạnh mới là lạ.

Vừa ăn bữa sáng, Ninh Viễn Trình vừa kiểm kê. Ngày hôm qua thu mua công ty tốn bốn triệu, mua đồ tốn mấy trăm ngàn, hôm nay điểm danh được 8 triệu, hiện tại tổng số dư vào khoảng 18 triệu.

Còn nữa, vây cá gần hai triệu. Còn có hai tấm thẻ vận rủi, một tấm tăng mị lực tạm thời.

Tài sản trên danh nghĩa, công ty Giải Trí Hạo Nhiên có giá trị 4 triệu, cộng thêm văn phòng Thiên Nam giá trị 2 tỉ. một cái biệt thự giá trị năm trăm triệu, 2 chiếc xe sang trọng.

Những cái này, đó là tổng tư sản của mìng. Gia nghiệp như này, đã đủ để vượt mặt rất nhiều người! Nhưng mà tài chính lưu động vẫn là quá ít, không đến hai chục triệu. Phải điểm danh nhiều hơn mới được!

Ăn cơm xong, Ninh Viễn Trình liền gọi điện thoại choHàn Địch. Dù sao cũng là tài xế, ngu sao mà không dùng. Tô Thanh Nhã thu thập xong bàn ăn, liền khập khiễng chống eo đi lên lầu.

Tầm mười giờ, Ninh Viễn Trình hẹn xong với ông chủ cửa hàng xe 4S tên là Vương Oản Linh, Hàn Địch cũng đã đến.

"Oa. . . Ba ba ở chỗ này à!" Ninh Viễn Trình đi ra ngoài, Hàn Địch đang khiếp sợ đánh giá biệt thự. Nói đây là biệt thự, trên thực tế dùng trang viên để hình dung thì càng thích hợp hơn. Chẳng qua so với trang viên, biệt thự này đơn sơ hơn nhiều.

Dù sao, cũng chỉ có 1 khu nhà chính với hai khu nhà phụ, sân cũng đủ lớn, nhưng so sánh với trang viên, cũng có một chút không đủ.

Nhưng đặt ở cái thành phố này, nơi đây tuyệt đối hoàn toàn xứng đáng với thứ nhất.

Ninh Viễn Trình cười cười, không nói gì. Hắn đương nhiên nhìn ra được, trong mắt của Hàn Địch khẳng định đặc biệt muốn vào sống ở đây. Nhưng hắn không có khả năng đáp ứng.

Ít nhất tạm thời sẽ không đáp ứng. Bởi vì mẹ vẫn còn ở tại nơi này, hơn nữa Hàn Địch ở trong lòng hắn, còn không có vị trí, không thể nói là thành viên gia đình. Có thể vào đây, tuyệt đối là gia nhân.

Giống như Tô Thanh Nhã, vậy cũng là lấy thân phận là bảo mẫu, biệt thự lớn như vậy, từ trên xuống dưới, cũng phải dựa vào một mình nàng chăm lo.

Ninh Viễn Trình đã nói với nàng, đoạn thời gian này lại xem xét tuyển thêm hai bảo mẫu. Đương nhiên, phải đủ cân lượng .

"Lái xe, đi đến cửa hàng xe sang trọng." Quăng chìa khóa cho Hàn Địch, Ninh Viễn Trình ngồi vào phía sau. Ninh Viễn Trình cũng không nói cho nàng vào đây để ở, trong mắt Hàn Địch có chút thất vọng.

Nhưng nghĩ đến cuộc mua sắm ngày hôm qua, nàng liền vui vẻ đi mở xe. Nàng vẫn là một ngườu hiểu được đúng mực, biết đủ là gì.

11 giờ rưỡi. Trung tâm thành phố, cửa hàng xe 4S.

20 phút trước, Vương Oản Linh đứng ở cửa, luôn luôn nhìn xung quanh. Xem như là giám đốc chi nhánh ở thành phố này, Vương Oản Linh hôm nay rất kích động.

Cửa hàng thành lập đã có nhiều năm rồi, nàng xem như là giám đốc, công trạng ở tổng công ty vẫn luôn là nửa vời.

Nhưng năm nay thì khác! Lại có một vị nhà giàu thần bú, đặt một chiếc Rolls Royce!

Tính cả thuế, giá trị của xe này, có lẽ đã tiếp cận 100 triệu. Mà trong cuộc giao dịch này, nàng có thể chiếm được một khoản trích phần trăm rất lớn. Đây là công trạng rất lớn. Một chiếc xe này, cơ hồ tương đương với lợi nhuận một quý của cửa hàng.

Ngay lúc Vương Oản Linh kiển chân ngóng trông. Ở bên đường, một chiếc xe sang trọng bóng loáng, khí thế như xe tăng lái vào. Mắt Vương Oản Linh sáng lên, vẫy vẫy tay, liền vội vàng nghênh đón.

Nàng và Ninh Viễn Trình đã liên lạc qua, biết xe của Ninh Viễn Trình là một chiếc Benz.

Xe dừng lại, Vương Oản Linh vội vàng đi qua mở cửa xe.

"Chào ngài, tôi là giám đốc của cửa hàng 4S ở thành phố này tên là Vương Oản Linh, ngài chính là Ninh Viễn Trình Ninh tiên sinh đúng không ạ?" Vương Oản Linh đưa tay nhỏ ra, trong mắt mang lấy kinh ngạc vui mừng nhìn Ninh Viễn Trình.

Ngay từ đầu, nàng còn tưởng rằng là một lão trung niên 40 đến 50 tuổi cơ chứ.

Dù sao có tiền như vậy, tốn gần 100 triệu mua siêu xe.

Nhìn là biết giá trị của bản thân người này không tầm thường. Nhưng nàng không nghĩ tới, Ninh Viễn Trình còn quá trẻ, thoạt nhìn cũng chỉ là hai mười mấy tuổi mà thôi.

Càng quan trọng hơn là. Đẹp trai! Quá đẹp trai! Hận không thể ôm lấy liếm láp hai cái. Vương Oản Linh đánh giá Ninh Viễn Trình, Ninh Viễn Trình đồng dạng cũng đang quan sát nàng. Đeo kính. Chừng 24 đến 25 tuôi. Mặc đồng phục, áo com-lê cơ hồ muốn nổ tung ra vậy, cặp vú to kia, sắp bắt kịp Tô Thanh Nhã, một tay không thể bóp hết được.

Ít nhất là cỡ D trở lên. Dáng người hơi mập, vòng eo thon thả, nhiều một phần thì béo, thiếu một phân thì gầy, là một cô gái vô cùng có nhục cảm.

Đôi chân dài tuy rằng bị che bởi lớp quần tây, nhưng có thể nhìn ra sự đẫy đà, chặt chẽ. Phụ nữ như này, nói chung là có tính tình mềm mại. Càng quan trọng hơn là có thể làm người ta cảm thấy ấp áp!

Tựa như là Tô Thanh Nhã vậy ! Hai mắt Ninh Viễn Trình tỏa sáng. Đồng thời, tâm lý mặc niệm: Sử dụng thẻ mị lực tạm thời.

Thẻ mị lực tạm thời: Trong bảy ngày, gia tăng lực hấp dẫn khác phái của kí chủ, mị lực vô song, làm khác phái không kìm lòng được mà muốn tới gần.

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đô Thị Tiên Tôn