Saved Font

Trước/28Sau

( Đam Mỹ ) Abo3P- Tử Đằng Hương

Chương 5 : Lửa

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Chương 5 : Lửa

Nhân vật chính :

Khúc Hạ - Nam Alpha –Hương hoa tử đằng. Có hai màu mắt một bên vàng kim và một bên xanh dương - Phúc hắc công,

Khúc Dã – Nam Alpha – Hương hoa tử đằng. Có hai mắt đồng màu là vàng kim - Bá đạo công,

Khúc Hạ và Khúc Dã là hai anh em sinh đôi song bào thai ( ngoại hình giống hệt nhau, điểm khác nhau duy nhất chính là màu mắt)

Dương Cát - Nam Omega - Hương quýt chín

Phúc hắc / bá đạo công x Vẻ ngoài cường tráng nội tâm nhược Omega thụ .

Tử đằng hương quyện mùi quýt chín.

-------

Nhân vật phụ :

Khúc Ly - Nam Omega – Hương hoa hồng nhung, em trai của Khúc Hạ và Khúc Dã.

Khúc Tống: Cha của Khúc Hạ và Khúc Dã - chủ Khúc Tộc.

Khúc Tất: Chú của Khúc Hạ và Khúc Dã.

Thế giới chia ra làm ba lãnh thổ: Lĩnh Đảo, Thạch Đảo và Hồng Đảo.

Mỗi lãnh thổ được quản lý bởi Chủ Tước.

Dưới Chủ Tước là các gia tộc, đứng đầu các gia tộc gọi là Chủ Tộc được phong hầu tước.

Vì Khúc Hạ và Khúc Dã là con của Chủ Tộc nên mình sẽ để là : Đại hầu tước và Nhị hầu tước.

---------

Tiền mình để là bạch kim.

Giới thiệu về thể loại ABO : vui lòng tham khảo trong các bộ truyện trước đây ( Abo nô lệ / Abo lãnh gì thì cũng lên giường/ Abo phá vỡ định mệnh/ Abo độc chiếm ).

Lưu ý:

Tất cả các bối cảnh, tình huống và nhân vật trong truyện đều không có thực, vui lòng đọc chậm để tránh khó hiểu.

Toàn bộ 16 truyện và 01 fanfict đều do mình tự viết, không phải bản dịch, không phải bản edit.

----------

Ba tháng trôi qua thật nhanh, đông dứt, trời trở chớm xuân, dòng suối tuy còn lạnh buốt nhưng cũng đã trong veo một dòng.

Bạn của cha cũng thật tốt.

Không những cho ba mượn tiền để sinh sống, còn có thể sửa lại mái nhà khang trang hơn, đi trả nợ hết những vay nợ xưa kia.

Mọi người có thể xì xầm to nhỏ, nhưng Dương Cát đều rõ ràng thấy họ có thiện cảm hơn nhiều.

Đã có người bắt đầu chào cha cậu, cũng đã có đứa trẻ con hỏi mẹ nó có thể chơi chung với cậu không?

Dương Cát đứng mím môi chờ đợi cái gật đầu của mẹ đứa nhỏ, nhưng cuối cùng vẫn là không được.

Sự mất mát dâng đầy trong lòng, Dương Cát chờ một lúc đến khi bóng dáng kia khuất hẳn, cậu mới lủi thủi đi vào nhà.

Tuyết Song với Tuyết Đơn không biết từ đâu chạy về, thấy được một cảnh này liền bổ nhào lên người cậu liếm loạn.

Tuyết Song còn nghịch ngợm mà cào cào lên áo cậu. Dương Cát bật cười lên khanh khách, đáp trả mấy cái cù.

Không có bạn cũng không sao!

Cậu đã có Tuyết Song và Tuyết Đơn rồi .

---------

- Hái nấm thôi!

Dương Cát vui vẻ địu một chiếc giỏ tre trên lưng, đương nhiên hai bên chân là hai chú mèo lớn cũng sát theo từng bước,

Dương Cát đã thực sự coi Tuyết Song và Tuyết Đơn như hai người bạn nhỏ, liên tục giải thích:

- Hôm qua trời đổ mưa lớn, chắc chắn hôm nay sẽ có thật nhiều nấm nhú lên, càng vào sâu trong rừng sẽ càng hái được nhiều nấm hơn.

- Nấm có thể hầm canh, còn có thể xào và kho, còn có loại nấm để khô được nữa.

Nói rồi còn cẩn thận mà dặn dò:

- Tuy nấm rất tốt lại rất ngon nhưng hai em tuyệt đối đừng có cắn bừa nha, nếu cắn trúng nấm độc là không tốt đâu.

Tuyết Song: ( Nấm? Ông đây không thích ăn nấm! )

Tuyết Đơn : (Em? Ông đây hơn cậu tám tuổi!)

Vậy mà vẫn một người đằng trước, hai mèo đằng sau, từng cụm nấm gọn gàng được nhổ đặt vào trong giỏ, vừa cười vừa nói.

Tuyết Đơn cắn gấu quần Dương Cát, cậu liền bước theo. Phát hiện ra vậy mà trong một cái hang nhỏ có rất nhiều nấm mọc. Reo lên!

- A!!! nấm!!!

- Nhiều nấm quá, thích quá đi!

- Tuyết Đơn thật giỏi quá!!!

Tuyết Đơn hứng chí hơi vểnh cổ lên, Dương Cát lại không gãi, nhè ngay sống mũi cậu mà hôn một ngụm thật lớn.

Tuyết Đơn đứng hình mất mấy giây.

Thế rồi không hiểu sao, Tuyết Song nhìn vậy liền phi đi, một lát sau đầu dính đầy lá cây, cũng gặm về hẳn một con gà rừng.

Việc bắt gà vốn dĩ… ừm…

Nếu như để cho Cha và người Khúc Tộc biết được, bản thân Alpha đi hóa sói lại để bắt gà thật sự sẽ bị cười chết, nhưng mà… nhưng mà Tuyết Đơn mới được hôn.

Ta đây cũng có kém cạnh gì, ta cũng muốn hôn.

Bịch.

Tuyết Song vênh váo dùng miệng ném thật mạnh con gà rừng kia dưới dân Dương Cát, sau đó cũng vểnh râu lên.

Dương Cát phì buồn cười, thực sự hôn lên mũi nó một ngụm.

- Tuyết Song cũng giỏi.

Rõ ràng là mèo.

Vậy mà cái tâm tình này, ai hiểu?

Một lời nói vừa ra khỏi khóe môi hay một cái khều vuốt lại như đã hiểu.

-----

Có sự trợ giúp của Tuyết Song và Tuyết Đơn, nấm rất nhanh đã đầy giỏ, lại còn thêm một chú gà rừng đã buộc sẵn.

Buổi chiều trời hửng nắng ấm, cả ba lăn lộn đến quần áo đều bẩn, chơi trò rượt bắt, trèo cây, vui quên trời đất.

Tiếng cười rộn vang kèm theo mấy tiếng gừ gừ phì phì, đôi khi còn cả là meo ngao miễn cưỡng.

- Nào, xem ai sẽ chạy về nhà nhanh hơn nhé?!

- Một, hai ba. Chạy!

Móng vuốt của Tuyết Đơn bị thương đã lành, nhưng so với Tuyết Song vẫn bị chậm hơn một nhịp.

Dương Cát làm bộ tuyên bố:

- Tuyết Song chiến thắng, như vậy tối nay một cái đùi gà sẽ là của anh, một cái đùi gà sẽ là của Tuyết Song nha!

Đôi mắt đồng màu lóe lên sự giận dỗi rõ ràng, cái đuôi dài cong lại, lông tơ dựng ngược lên. Dương Cát bật cười lớn:

- Vậy đi, Tuyết Đơn thật cố gắng nha, tối nay chúng ta cùng ăn đùi gà?

--------

Mấy cái đó đều là chuyện trẻ con, chẳng có gì.

Hôn hôn một cái cũng chẳng có gì.

Thế mà Dương Phù lại có cả tiền sắm một cái bồn tắm lớn bằng gỗ.

Bởi lẽ Dương Cát dù không có nét mềm mại, nhưng dẫu thế nào vẫn là Omega. Tắm ngoài vạt che mãi cũng không tốt.

Dương Cát nhìn dòng nước ấm đổ đầy bồn, sung sướng đến reo lên!

- Cha! Cha là tốt nhất!

Nói rồi vội vàng trút bỏ quần áo, lao nhảy vào bồn.

Không quên xách theo cả Tuyết Song và Tuyết Đơn:

- Vào tắm cùng với anh nào!!!!

Tuyết Song lẫn Tuyết Đơn ban đầu thì một mực giãy dụa, Dương Cát càng thích ý trêu chúng đến ôm chầm lấy:

- Để anh tắm cho!

Qua đông tức là Dương Cát đã mười ba. Làn da trắng bệch xưa kia nay cũng hồng hào hơn một chút, đã thế do nhiễu loạn hooc môn mà cao hơn Omega bình thường rất nhiều, đã cao gần bằng một Beta trưởng thành. Cánh đùi không quá mịn đặt Tuyết Song lên trên, cánh tay trần có một chút cơ ve vuốt mớ lông ướt trên người Tuyết Đơn.

Côn thịt nhỏ lúc lắc, bờ mu mới chỉ có một làn lông tơ mờ sắc chưa rõ ràng ôm bọc háng nhỏ, eo thắt rất lạ, giống như của Beta nam, thậm chí do Dương Cát thường xuyên làm việc, chạy nhảy, lên rừng ra sông, nơi đấy lại còn ẩn ẩn một chút cơ khỏe mạnh.

Máu mũi Tuyết Song và Tuyết Đơn thiếu chút thì nhểu ra.

Nội tâm gào thét: Trần đời chắc chỉ có duy nhất Dương Cát - Omega dám cả gan mời hai Alpha đang thời kỳ sung sức vào tắm chung?

Khịt khịt.

Tuyết Đơn kém nhịn hơn, nóng nảy hơn, thè lưỡi nhám liếm hạt đậu trên ngực Dương Cát một cái.

Bang!

Một cái bang thẳng ngang mặt. Tuyết Song không chút nương tay vả một cái thật mạnh.

Dương Cát vội vã giảng hòa, lại phát hiện ra :

- Ồ nha!

- Chim … chim nhỏ … ha ha! hai chim nhỏ của mèo đều cứng đến lòi đầu ra ngoài.

Đêm đó, ánh trăng tản mát, Dương Cát hé mắt nhìn thấy Tuyết Song và Tuyết Đơn phi ra khỏi cửa sổ, rời khỏi nhà, buồn cười nghĩ “ chắc là … đến kỳ động dục?” .

Dương Cát nhẩm nhẩm trong lòng.

Có tiền rồi nên Dương Phù đã đưa cậu tới khám ở một nơi thật lớn, có rất nhiều dược sư đeo cả kính trắng nữa.

Nhưng việc nhiễu loạn hoocmon thế này rất khó để điều trị bằng thuốc. Cách đơn giản nhất chính là chờ khi bản thân phát tình, kiếm được Alpha có độ tương thích cao, liền ổn định.

Còn về việc mình sẽ cao tới đâu, hoặc các múi cơ sẽ phát triển thế nào… rất khó để xác định,

------

Dương Cát nhè nhẹ thở, nếu như,

Nếu như mà thật sự cậu có thể tìm được Alpha của mình…

Thật tốt biết bao nhiêu, nhưng mà…

Thế giới sau hàng trăm hàng ngàn năm biến đổi, khiến dòng máu của loài người càng ngày càng trở lên lai tạp, đã vậy còn có quá nhiều bí ẩn mà chưa ai giải đáp được, tương truyền còn có Alpha có thể hóa hình, còn có cả định mệnh nữa…

Trên Hồng Đảo cũng thế, không khó để bắt gặp những đôi mắt xanh thẳm trên gương mặt da hơi ngăm một chút. Nhưng xét đến cho cùng, quy chuẩn của một Omega cũng vẫn phải là xinh đẹp nhỏ nhắn, dù là Omega nam đi chăng nữa cũng vậy, thậm chí còn phải chăm sóc bản thân kỹ càng hơn cả Omega nữ may ra mới có cơ hội giành lấy Alpha cho mình.

Còn bản thân mình…

------

Bờ sông.

Một kẻ ăn mặc đồng dạng với Khúc Hạ và Khúc Dã đem theo hơn mười người, nhất loạt đều đặt tay lên ngực:

- Đại hầu tước, Nhị hầu tước, việc của Khúc Tất Chủ Tộc đang cho người điều tra kỹ càng. Hai vị khi nào có thể trở về Lĩnh Đảo?

Đôi môi Khúc Hạ câu lên.

Khúc Dã đã bật lời ra khỏi miệng:

- Chúng ta muốn đem theo một, không, hai người.

Vị mới đặt tay lên ngực kia – March- người đã theo Chủ Tước bao nhiêu năm, nhướn mày liền hiểu, lộ ra ý cười:

- Được, như vậy, liền để ta sắp xếp một chút, tối mai sẽ quay lại đón hai vị.

Đoàn người rời khỏi,

Khúc Dã liền giương ánh mắt đầy địch ý về phía Khúc Hạ:

- Anh cười cười cái gì, đừng có nói… anh cũng muốn Dương Cát nhé?

Khúc Hạ không nói,

Khúc Dã càng sốt ruột:

- Không được! Dương Cát… Em thích cậu ta! Anh nhất định không được tranh của em!

Khúc Hạ vụt một cái, biến trở thành báo, nửa câu cũng không trả lời.

---------

Thế giới chia làm ba đảo: Lĩnh Đảo, Hồng Đảo, Thạch Đảo.

Tại nơi Lĩnh Đảo, Khúc Gia chính là mạnh nhất, quyền tuy nắm trong tay Chủ Tước, nhưng đối với Khúc Gia không nể ba phần thì không được.

Omega muốn gả đến hay chỉ là bồi giường, có thiếu gì?

Nhưng mà, để một ánh mắt trong veo như thế vụt qua tay… hoặc là ngay chính cái ngày kết dệt sinh khí Alpha đó, đã tạo ra một sự gắn kết khó nói thành lời.

Không rõ.

Chỉ biết rằng cuống tim cả hai kẻ Alpha mạnh mẽ này, đều đang treo lên, treo lên.

---------

Không ổn!

Mùi lửa chảy tản ra bốn phía.

Nóng hừng hực.

Bước chân báo hoa một trước một sau vọt chạy kinh người hướng về phía căn nhà quen thuộc

Gầm lên.

==========//===========

Trước/28Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Trọng Sinh Sơ Trung: Thần Y Học Bá Tiểu Ngọt Thê