Saved Font

Trước/74Sau

Gả Thế Thành Sủng Phi

Chương 68: Thiếu

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
*

Editor: Huyền Thiên Tiểu Tử

Bên trong Thiên Điện Đông cung, Lý Nhâm không ngừng cười ha ha.

Thái Tử ngồi ngay ngắn trước án, sắc mặt xanh mét, Lý Hiển quỳ phía trước, sắc mặt đỏ bừng. die>n..đan!lê<>quý@đôn Cố Thanh Thành ngồi một bên, ánh mắt như cố tình liếc về phía Từ Oản đang đứng ngoài cửa. Đặc biệt khác thường, Từ Oản cúi đầu, lỗ tai cũng nóng lên, trong lòng thầm mắng Cố Thanh Thành, đã cầu xin hắn đến như vậy, nhưng hắn vẫn truyền chuyện này ra ngoài.

Nàng nói nàng đoán, vậy mà cũng không được.

Nhất định phải dẫn nàng rời khỏi đây mới bằng lòng bỏ qua, nàng tức giận đến mức nói ra mấy lời độc ác.

Sau cùng hắn cũng đồng ý với nàng, không can thiệp vào chuyện của nàng nữa, rồi rời đi.

Vốn thở phào nhẹ nhõm, ai ngờ tuy Cố Thanh Thành nói mặc kệ nàng, nhưng lại cố ý tiết lộ chuyện này cho Thái tử, Lý Hiển rất nhanh bị xách đến, hắn liền thú nhận, nói là Hoàng thúc Lý Nhâm cho hắn một ít Cung Phòng đồ, lại dẫn hắn đi nhìn tiểu cung nữ tắm rửa, tuổi hắn vẫn còn quá nhỏ không nhịn được cám dỗ, liền di tinh.

Lý Nhâm cũng bị gọi tới, đương nhiên, hắn hoàn toàn không để ý, vừa thấy dáng vẻ điệt nhi như vậy thì cười không ngừng: "Ta nói chuyện này có gì lớn đâu, thời điểm lớn bằng Hiển Nhi, ta đã sớm am hiểu chuyện này, an bài cung nữ cho hắn, vậy cũng có sao đâu chứ?"

Thái tử tự nhiên tức giận: "Hiển Nhi còn nhỏ, thân thể vẫn còn yếu ớt, có thể giống như ngươi à?"

Cố Thanh Thành tất nhiên cũng không đồng ý chuyện an bài cung nữ cho Lý Hiển, kiếp trước hắn (LH) trầm mê nữ sắc, cuối cùng chết trên người nữ nhân, kiếp này hắn (CTT) tự mình trông nom, tự nhiên không để hắn (LH) lại giẫm lên vết xe đổ.

Lý Hiển quỳ trên mặt đất, cũng không còn mặt mũi ngẩng đầu lên: "Là Hoàng thúc hại ta! Ta không muốn cung nữ gì cả, ai ta cũng không cần!"

Nói đến đây, lại quay đầu liếc Từ Oản một cái.

Là người đáng được tuyên dương, là Đại công thần vì đã phát hiện được chứng bệnh của Tiểu Điện hạ, nhưng Từ Oản lại đổ mồ hôi lạnh.

Cố Thanh Thành cố ý để lộ ra nàng, rõ ràng là không có ý tốt.

Trên đường đến đây, Thục Nhàn còn kéo tay nàng, bảo nàng tự cầu phúc.

Thì ra hai ngày nay Lý Hiển không bình thường, Thục Nhàn đều biết hết, thường ngày đều là bà ấy giải quyết, đến lượt nàng, lại không che giấu được, e rằng Lý Hiển sẽ oán trách nàng.

Tim nàng đập như trống, thật sự không dám ngẩng đầu lên.

Lý Nhâm lại vẫn đùa với Lý Hiển: "Bây giờ ngươi vẫn chưa biết tư vị nữ nhân, cho nên mới tránh xa, Hoàng thúc nói cho ngươi biết, đợi khi ngươi nếm được tư vị này, bảo ngươi bỏ ngươi còn không nỡ, đừng quên tinh khí đã rơi, sẽ rất dễ phát sinh lần thứ hai, nếu không muốn cung nữ, vậy thì dùng hai tiểu thái giám, cũng giống nhau thôi."

Lý Hiển tức giận: "Hoàng thúc!"

Cố Thanh Thành cũng nhíu mày: "Thật sự hồ đồ."

Thái tử trước giờ đều giữ mình trong sạch, nữ nhân bên cạnh cũng không đến người, tự nhiên hiểu được lợi hại trong đó, sắc mặt lạnh lùng, trực tiếp gọi người thỉnh lão Ngũ rời đi. Còn về phần nhi tử của mình, tự nhiên cũng gọi người đến, "Chiếu cố" thật tốt.

Từ Oản cũng ở trong số những người này, trong lòng lo lắng không yên.

Sau khi tiễn Thái tử rời đi, nàng mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng nhìn ánh mắt bất thiện của Lý Hiển, nàng hận không thể có một cái lỗ để chui vào.

Cố Thanh Thành vẫn ở đây, lại gọi Thục Nhàn cô cô tới, quở trách một trận.

Từ Oản đứng một bên, rốt cục cũng hiểu được, nàng đã phạm vào điều tối kỵ nhất, nếu đã Đông cung nhận chủ, nhất định trong lòng chỉ có một mình hắn, không cho phép có thêm người khác.

Đáng tiếc hiểu ra cũng đã chậm, nàng âm thầm thở dài, chỉ sợ Lý Hiển đã giận nàng.

Cố Thanh Thành rõ ràng là cố ý!

Cố ý châm ngòi, nàng oán giận, liền quay sang lườm hắn, hắn dường như cảm nhận được ánh mắt nàng, nâng mắt lên: "Nhìn cái gì, còn muốn thỉnh cầu chút ban thưởng à?"

Nàng muốn khóc: "..."

Mất công nàng còn vụng trộm giúp Lý Hiển giặt sạch những thứ kia, sợ người khác phát hiện ra, giờ tất cả đều là làm không công.

Trên mặt thiếu nữ đều là dáng vẻ hối hận, Cố Thanh Thành đều thấy trong mắt.

Cố Thanh Thành ngồi xuống, lườm Lý Hiển: "Muội muội này của ta, trước giờ chưa từng hầu hạ ai, lúc đầu đưa đến cũng chỉ muốn nàng làm bạn chơi với ngươi, nhưng nàng lại muốn làm nữ quan, ta thấy bây giờ người nhìn nàng cũng không thuận mắt, không bằng để ta mang nàng xuất cung, Đông cung thiếu nàng cũng chẳng sao, nàng tới cũng không phải thời điểm tốt."

Vẻ mặt hắn nhàn nhạt, lời này cũng không giống nói đùa, Từ Oản bước nhanh đến, vội vàng quỳ xuống: "Cầu xin Tiểu Điện hạ lưu lại A Man, tâm ý A Man không đổi, ta thực sự không phải cố ý để lộ ra..."

Lời còn chưa dứt, Lý Hiển đã nhìn về phía Thục Nhàn: "Còn không đỡ

Trước/74Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Hộ Hoa Cao Thủ Ở Đô Thị