Saved Font

Trước/22Sau

Hạ Kim Ngưu - Mối Bi Kịch Thảm Thương

Chương 13 : Sao Tôi Không Thể Ở Đây

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Hạ Kim Ngưu đi mãi. Giờ thật lòng nàng mới để ý cảnh vật xung quanh. Đã rất lâu rồi nàng mới bước đi chậm rãi. Mới có thể nhìn rõ khung cảnh ban đêm.

Thật sự nàng đang rất khổ tâm. Làm sao để trở về nhà đây. Trên người không có đồng nào, điện thoại cũng đã mất mà với vẻ bề ngoài không chỉnh chu của nàng. Khó có thể là một kẻ có tiền, nàng không khác gì kẻ ăn xin. Y phục rách nát, vẫn may là rách không quá to. Không chứ nàng không biết làm sao cho phải. Thành ra thế này là tại chạy qua khu rừng đó mà thôi...

Đứng một góc trong tối, bên thành lề đường. Hạ Kim Ngưu bắt đầu cảm thấy lạnh lên. Đêm càng xuống thì càng lạnh. Nàng ôm người, ngồi trong một góc khom mình lại bao lấy cơ thể. Nếu để Diệp Thiên Yết nhìn thấy nàng trong bộ dạng này thì hắn nhất định sẽ không hài lòng. Thật may...

" Bíp..."

Đèn pha sáng chói lên. Một chiếc ô tô dừng bên cạnh nàng. Nàng nhìn lên thấy ông chú trung niên xuống xe, bước gần đến chỗ nàng. Người đàn ông đấy nhẹ nhàng đưa tay ra, dịu dàng nói

" Cô bé, ở ngoài trời này lạnh. Đi theo ta về đến nhà ta ăn một bát cơm cho ấm bụng. Ta cũng không để ý để cho cô tá túng một đêm đâu "

Nàng suy tư...

Người đàn ông nhìn mà cười hiền

" Không sợ, ta không phải là người xấu "

Tay đưa vào trong túi áo, cầm lấy danh thiếp của mình ra, đưa lên trước mặt nàng

" Ta là Cỗ Thừa Mạnh, chủ tịch tập đoàn GMV, người đứng đầu làm từ thiện. Không hề có ác ý gì với cháu. Ta muốn làm việc thiện mà hôm nay vừa đúng lúc đi về nhà thấy cháu ngồi ôm mình lủi thủi trong góc này nên nếu cháu cảm thấy được thì về nhà của ta tá túc một đêm. Vợ của ta không thấy phiền bà ấy rất vui khi chúng ta có thể giúp đỡ cho người hoạn nạn. Cháu thấy sao ?"

" Xin...l...ọt,ọt...ục "

Tiếng réo từ bụng vang tới. Nàng bỗng chốc đỏ mặt tới mang tai. Thật ngượng chết đi được.

Người đàn ông bật cười thành tiếng

" Ha ha... có lẽ bụng cháu rất đói rồi thì phải. Đi, ta dẫn cháu về nhà ta ăn cơm "

Nàng gật đầu đi theo ông ấy... Dù gì cũng phải có gì đó ăn. Kể từ khi lúc nàng bị bắt đi, đến bây giờ vẫn chưa được có một miếng cơm nào trong bụng. Muốn trở về cần phải ăn no mới được. Suy nghĩ được một lúc đã nhìn thấy một tòa nhà hiện ra trước mắt nàng. Nó không hề kém cạnh gì với nhà của nhà họ Diệp. Thật cường tráng, thật nguy nga và thật lỗng lẫy.

Nàng đi theo sau Cỗ Thừa Minh vào đến trong nhà. Nhìn một người đàn bà xinh đẹp đứng trước của ôm hôn Cỗ Thừa Minh thì nàng biết đó là vợ của ông ấy. Cỗ Thừa Minh kể lại chuyện nhặt được nàng cho vợ mình nghe. Bà nghe xong rất vui vẻ dắt tay nàng lên phòng. Đưa cho nàng một bộ đồ rồi nói

" Cháu tắm xong rồi xuống ăn tối "

Nàng gật đầu bước vào phòng. Nàng thấy một chiếc đồng hồ treo trên tường mới biết đã là thời điểm 20:00 tối rồi. Không biết liệu bên kia có ai quan tâm đến mình không nữa. Nàng nghĩ rồi lại tự chế giễu bản thân mình... Nàng đóng cửa phòng lại rồi bước vô trong phòng tắm.

-----

Nhà họ Diệp

Diệp Thiên Yết rất khó chịu khi cả ngày hôm nay không thấy Hạ Kim Ngưu đâu. Hắn đang chờ bữa tối của nàng. Vậy bây giờ cũng không có. Gọi điện cho nàng bao nhiêu cuộc vậy mà đều nhận về là số thuê bao. Hắn cho người định vị chiếc điện thoại của nàng nhưng nhận lại là kết quả ngoài vùng phủ sóng. Hắn cũng đã đi hỏi Diệp Thiên Yết và Diệp Tử Lan xem có thấy nàng không nhưng cả hai đều trả lời là không thấy. Hạ Kim Ngưu thế này thật giống một lần lúc nhỏ vậy. Nàng rời nhà đến mãi năm ngày sau hắn mới tìm thấy và đem nàng về. Lúc đó một hành động đó cũng khiến hắn tức giận phạt nàng, nhốt nàng trong hầm tối. Cả ngày lẫn đêm đều bị đánh đập. Hắn không hối hận. Vì chỉ như thế mới có được một Hạ Kim Ngưu như ngày hôm nay. Vậy mà nàng lại dám lặp lại một lần nữa. Được, hắn lần này sẽ không đi tìm nàng mà đợi nàng trở về.

Buồn bực đến không muốn ăn, hắn gọi người đến quán bar giải tỏa.

-----

" Mẹ... "

Đường Nhu Yến quay lại. Thấy thằng con trai của mình hôm nay lại về nhà. Vui mừng ôm lấy con. Giọng vui sướng nói

" Tiểu Kết hôm nay sao có tâm tình về thăm ba mẹ thế này "

Cỗ Thừa Ma Kết ôm người Đường Nhu Yến nói

" Con nhớ mẹ, nhớ cha. Chẳng lẽ như vậy con không về được sao "

Đường Nhu Yến cười cười khi thấy thằng con trai này lớn xác rồi mà vẫn cứ thích làm nũng. Mà bà cũng thích con trai mình làm nũng với mình. Cảm thấy khi bản thân mà như được có giá trị hơn. Đường Nhu Yến xoa đầu con trai mình

" Ha... lời này con nói. Mẹ tin được không. Chẳng phải thằng con trai của mẹ vì ước mơ lớn mà chạy sang Anh bỏ cha mẹ ở nhà này ở nhà cô đơn đây "

Cỗ Thừa Ma Kết buông mẹ ra. Nhìn mặt bà nghiêm túc

" Thật ra là... bùm...bùm... Chúc mừng ngày cưới của ba mẹ "

Đường Yên Nhu ngạc nhiên và rất vui sướng. Ôm lấy con trai, bà vui sướng trong lòng nhưng nước mắt lại chảy ngược ra ngoài. Cỗ Thừa Ma Kết thấy vậy lau nước mắt cho bà. Anh cười cười nói đưa chiếc điện thoại lên

" Mẹ xem xem. Minh Nguyệt có gọi qua này "

" Mẹ à, biết hôm nay là ngày vui của ba mẹ. Nhưng con không trở về đó được đành gửi quà cho anh, để anh đưa cho ba mẹ. Mẹ à con và anh rất mong muốn ba mẹ có thể trở nên hạnh phúc, vui vẻ, yêu đời. Gia đình ta mãi trọn vẹn như thế. Con yêu ba mẹ "

Đường Nhu Yến cầm lấy điện thoại vui tươi nói chuyện với con gái. Đúng lúc Cỗ Thừa Minh vừa tắm xong đi xuống cùng nói chuyện. Cỗ Thừa Ma Kết muốn đi tắm. Anh xách đồ lên phòng mình. Hai vợ chồng này không để ý rằng là trước đó phòng tắm của Hạ Kim Ngưu chính là phòng của Cỗ Thừa Ma Kết.

Hạ Kim Ngưu vừa tắm xong nàng để bộ đồ ngoài phòng. Nàng quấn quanh khăn tắm trên người bước ra ngoài. Lấy bộ y phục trên giường thay. Nàng vừa mặc xong một chiếc áo xuống đến mép đùi thì

" két "

Tiếng mở cửa phòng vang lên.

Cỗ Thừa Ma Kết vừa vào trong phòng mình. Thấy một cô gái với mái tóc đen dài mượt mà xuống đến hông. Anh nhìn thấy được đôi mắt xinh đẹp kia thật hút hồn khiến cho anh cảm thấy cổ họng mình bị nghẹn lại. Đôi mắt khó hiểu của nàng nhìn vào anh. Anh như nhìn thấy và nhận nhận được một phần linh hồn của mình đã bị đôi mắt của nàng bao trùm lấy. Anh ngây ngô ngẩn người nhìn nàng.

Hạ Kim Ngưu thản nhiên mặc một chiếc quần dài vào. Quay sang đối Cỗ Thừa Ma Kết

" Anh là ai ? "

Ba từ thốt ra. Khiến anh tỉnh lại. Một tiếng hét thất thanh vang lên

" Aaaaaa..."

Đáng nhẽ ra lời này lên là lời của nàng nhưng nghịch nỗi lời hét phát ra lại là từ anh. Vợ chồng Cỗ Thừa ngồi dưới nghe tiếng hét của con trai mình. Đường Yên Nhu mới thực nhớ ra là mình đã cho cô bé đó tắm ở trong phòng con trai. Bà đưa điện cho ông chồng chạy lên lầu.

Hạ Kim Ngưu ngưu ánh mắt không đổi nhìn anh.

Cỗ Thừa Ma Kết mặt đỏ, tim đập nhanh. Nhìn nàng giọng điệu không được uy

" Cô sao lại vào đây ? "

" Sao tôi không thể ở đây ?"

" Vì đây là..."

" Tiểu Kết, mẹ quên mất nói với con. Trong nhà ta còn có thêm một người nữa "

Cỗ Thừa Ma Kết khó hiểu nhìn người mẹ mình.

Đường Nhu Yến lại nhìn nàng. Mà nàng nhìn anh.

Là ba kiểu cặp mắt nhìn nhau.

Hết chương 13

Trước/22Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đấu Phá Thương Khung Chi Vô Thượng Chi Cảnh