Saved Font

Trước/45Sau

Mỗi Lần Tỉnh Dậy Đều Làm Mẹ Tồi

Chương 41: Tôi Làm Chỗ Dựa Vững Chắc Cho Em

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
**Nhóm dịch: Tam Kim

(Truyện đăng chính thức trên Dtruyen” https://dtruyen.com/moi-lan-tinh-day-deu-lam-me-toi/”)

“Mẹ!” Thụy Thụy đỏ hóc mắt bổ nhào vào lòng Hứa Linh đến đón bé tan học.

“Làm sao vậy? Làm sao khóc rồi? Xảy ra chuyện gì sao?” Hứa Linh ôm Thụy Thụy chảy nước mắt lo lắng hỏi.

Từ sau việc làm ăn của cửa tiệm tốt lên, hai người đều bận rộn túi bụi, Thụy Thụy ban ngày cũng không thể đi ra ngoài chơi, ở trong tiệm canh thì rất chán, hai người liền ra ngoài xem vườn trẻ, muốn đưa Thụy Thụy đi.

Chọn lựa thời gian rất lâu mới chọn được một vườn trẻ phần cứng và phần mềm đều rất tốt, tuy học phí có chút đắt, nhưng chỉ cần giáo viên đối với bọn nhỏ tốt thì đáng giá cả.

Đối với chuyện đi vườn trẻ Thụy Thụy không chống đối với các bạn nhỏ khác, bé biết rồi rất vui vẻ, tay múa chân nhảy nói với Hứa Linh: “Sau này con liền có bạn chơi chung với con rồi!”

Trong tình cảnh một đàn bạn nhỏ khóc sống chết không buông tay ba mẹ, thì Thụy Thụy vui vui vẻ vẻ đeo balo nhỏ nói tạm biệt với ba mẹ, phong cảnh thập phần kì lạ.

Thụy Thụy ngoan ngoãn nghe lời giáo viên cũng rất thích bé, bình thường cũng đều khen bé hiểu chuyện. Hứa Linh cũng mỗi ngày hỏi có bank nhỏ nào ức hiếp bé không, Thụy Thụy cũng đều nói không có, chơi với các bạn rất vui.

Giờ làm sao khóc rồi?

Hứa Linh ôm Thụy Thụy đi hướng vườn trẻ hỏi giáo viên phát sinh chuyện gì, giáo viên nói với cô bé phát sinh tranh chấp với bạn học trong lớp, tức khóc đó, đã giáo dục bạn học ẩu đả rồi, tin là bạn nhỏ rất nhanh cũng sẽ làm lành thôi.

Hứa Linh hỏi Thụy Thụy vì sao ẩu đả, Thụy Thụy cũng lắc đầu không nói chuyện, đành chịu chỉ có thể về nhà trước.

Ai biết ngày thứ hai buổi sáng đưa Thụy Thụy đến vườn trẻ thì gặp phải phụ huynh Vương Mỹ Mỹ ẩu đả với Thụy Thụy hôm qua, cô ta đang lí luận với giáo viên, thấy hai mẹ con Hứa Linh đến ngay lập tức xoay đầu nói với hai người.

“Tôi nói cô Tống hôm nay cô bắt buộc phải chuyển lớp cho Mỹ Mỹ nhà chúng tôi, chúng tôi không muốn lên lớp chung với một đứa bé như vậy, sợ con tôi học theo xấu!” thấy một người phụ nữ ăn mặc sang trong mang chiếc túi nổi tiếng chỉ tay vào mẹ con Hứa Linh.

Đúng lúc đưa con đi học phụ huynh nghe thấy động tĩnh cũng tụ lại hỏi xảy ra chuyện gì, mẹ Vương Mỹ Mỹ nhìn thấy người đông rồi đứng dậy giải thích cho mọi người.

“Cô nới xem chúng tôi nộp không ít tiền cho vườn trẻ này đi? Chính là vì cho con có môi trường tốt đúng không?”

Phụ huynh xung quanh phối hợp gật đầu, thấy có người phối hợp cô ta càng hăng say.

“Nhưng các người có biết cô ta là người hot hừng hực trên mạng gần đây, là nữ nhân chín tuổi bị người ta làm nhục bụng bự kia không? Con gái cô ta mới hai tuổi cũng bị hàng xóm chơi qua rồi. Mẹ con gái đều xảy ra chuyện này chắc chắn là có nguyên nhân, làm sao không kiếm người khác đi, nói chung không có khói làm sao có lửa, tôi không thể chấp nhận con nhà tôi mỗi ngày học cùng lớp với loại người này, nghĩ thôi cũng thấy buồn nôn!” miệng bôi lớp son đỏ chói mỗi một câu đều là lời ác độc.

“Phải không? Ây ya! Tôi cũng nghe qua chuyện này rồi!”

“Chậc chậc! Thật đáng thương!”

(Truyện đăng chính thức trên Dtruyen” https://dtruyen.com/moi-lan-tinh-day-deu-lam-me-toi/”)

“Đáng thương cái gì nha? Ai biết được có phải người ta cố ý không? Dù gì người ta bây giờ có tiền rồi, chỉ là không biết tiền này có sạch sẽ hay không đây!”

…...

Người xung quanh dùng ánh mắt khinh bỉ như kiếm vậy đâm về phía mẹ con trong đám người, giọng mỉa mai như như súng liên thanh đột nhiên vang lên bên tai hai người.

Thụy Thụy bị đám người dọa sợ “oa” một tiếng khóc ra.

“Mẹ! Con sợ!”

Hứa Linh ôm Thụy Thụy khóc thút thít, cười áy náy với giáo viên, “Thật ngại quá giáo viên, gây phiền phức cho cô rồi, tạm thời tôi xin nghỉ mấy hôm cho Thụy Thụy được không?”

Giáo viên vườn trẻ bị tình hình làm hoang mang gật đầu nói được.

Hứa Linh lại nhìn phụ huynh đang tụ lại: “Các người xem từ mạng thì chính là thật sao? Các người cho là các người là chính nghĩa, vậy các người có thật hiểu rõ chân tướng sự việc không? Tôi sẽ cho mọi người một cái giải thích, đều tránh ra đi!” giơ tay đẩy người xung quanh cô ra, bế đứa nhỏ ra khỏi vườn nhà trẻ.

Mọi người đứng ngơ ngác nhìn nhau, đứng tiếp như vậy cũng không có ý nghĩa gì, đều tự động giải tán.

Chuyện làm ăn trong tiệm cũng chịu ảnh hưởng, một số khách quen cũng dều không đến ăn cơm nữa, nhân viên lạm việc trong tiệm cũng có từ chức rời đi. Đoàn Phi Phàm cũng không để ý, còn an ủi Hứa Linh, coi như là nghỉ phép đi.

Đoàn Phi Phàm nhìn Hứa Linh sáng sớm đưa Thụy Thụy đi học bế Thụy Thụy rõ ràng là khóc qua lại trở về, vội lên đón, bế đứa nhỏ, lo lắng hỏi: “Làm sao thế? Thụy Thụy làm sao thế? Thấy không khỏe ở đâu sao? Có cần đưa đi bệnh viện kiểm tra không?”

“Thụy Thụy không sao, là có chuyện khác, đợi lát tôi lại nói với anh.” Hứa Linh nhìn trong tiệm vẫn còn người đang ăn sáng, liền ra hiệu Đoàn Phi Phàm khoang hỏi nữa.

“Đúng là tạo nghiệp mà! cô nói xem mẹ con hai người sao lại gặp phải loại chuyện này vậy? Haizz!” tuy là người ngồi ăn trong quán tận lực đè thấp âm thanh nhưng Hứa Linh vẫn nghe được mấy chữ, nhìn người ngồi đối diện một mặt hiếu kỳ, còn có người ngồi sau nghe thấy tiếng nói cũng tụ lại phía trước, Hứa Linh biết mình lại trở thành đề tài trong miệng những người vốn không quen rồi, liền ăn hết cháo đi.

“Leng keng leng keng” điện thoại Hứa Linh reo lên, nhìn là một số lạ, Hứa Linh nghi hoặc nhận điện thoại.

“Hứa Linh, mùi vị bị người ta mắng như thế nào? Không dễ chịu đúng không? Như vậy đi, chỉ cần cô đưa tôi mười bạn tôi liền đem lời trên mạng đều xóa đi, như thế nào?” âm thanh của người phụ nữ có chút bén nhọn truyền đến tai Hứa Linh.

Hứa Linh thuận tiện đi qua phía sau tiệm, thuận tay nhấn ghi âm điện thoại lại, hỏi đối phương là ai?

“Làm sao? Phát tài rồi liền không nghe ra tiếng của bạn học rồi, tôi là Triệu Mai! Người chồng đó của cô cũng khá ngu đó, tôi cũng đã nói anh ta trước kia cô bị ông nội của tôi chơi qua rồi, thế mà hắn cũng không nổi giận cũng không bỏ cô, còn cùng cô mở tiệm, cô dựa vào cái gì mà may mắn như thế?” thông qua điện thoại cũng có thể nghe ra không cam tâm của Triệu Mai.

“Cô biết chuyện ông nội cô xâm phạm qua tôi? Sao cô có thể như người không biết gì như vậy?” Hứa Linh không ngờ đến bạn học Triệu Mai của mình lúc nhỏ đối với chuyện ông nội cô ta làm thế mà đều biết.

“Tôi biết nha! Bởi vì mỗi lần tôi dẫn cô đến nhà tôi làm bài tập ông nội tôi đều cho tôi một cục kẹo ăn, còn mua vở bài tập cho tôi nữa!”

Uổng công nguyên chủ còn xem Triệu Mai là chị em, chuyện gì cũng nghĩ đến cô ta, thì ra trong lòng Triệu Mai bản thân còn không bằng kẹo bằng vở ư?

Triệu Mai đợi nửa ngày cũng không nghe thấy Hứa Linh nói chuyện, lại mở miệng nói: “Tôi cũng là bất đắc dĩ nha, tôi không đồng ý yêu cầu ông nội, ông sẽ đánh tôi. Nếu tôi có thể đưa cô ra làm công sao? Buôn bán của cô hiện tại làm cũng không nhỏ, cũng kiếm không ít tiền đi, tôi cũng muốn không nhiều, chỉ mười vạn, tôi đợi tiền này kết hôn với người đàn ông của tôi đây! Cô yên tâm tôi lấy được tiền lập tức xóa lời trên mạng, xin lỗi cô!” Triệu Mai lại dùng biện pháp dụ dỗ.

“Tiền tôi sẽ không đưa cho cô, cô và ông nội cô đợi giấy gọi của tòa án đi!” Hứa Linh cũng không nói cái gì với cô ta nữa liền cúp máy.

Thì ra giở trò vẫn là Triệu Mai, lần trước nói với Đoàn Phi Phàm chuyện nguyên chủ bị xâm phạm bỏ rơi cô, bây giờ nhìn thấy Hứa Linh sống không tệ liền muốn ép Hứa Linh không đưa tiền liền tiếp tục quậy.

(Truyện đăng chính thức trên Dtruyen” https://dtruyen.com/moi-lan-tinh-day-deu-lam-me-toi/”)

Đúng lúc Hứa Linh còn muốn tìm họ nói lí đây! Bây giờ đúng lúc tìm đến cửa.

Hứa Linh chủ động liên hệ truyền thông, tiếp nhận phỏng vấn vạch trần chân tướng sự thật.

“Chào mọi người, tôi là Hứa Linh, đúng, chính là bé gái chín tuổi bị xâm phạm trên mạng nói, tôi nói cho mọi người chân tương sự việc.”

“Quê của tôi ở vùng núi xa xôi ở đông bắc bộ, mẹ tôi sinh ra tôi thì mất rồi, ba tôi bỏ tôi mới hai tháng lại đi ra ngoài làm công, chỉ có bà nội một mắt nuôi tôi lớn.”

“Tôi vẫn còn nhớ buổi chiều năm chín tuổi đó, tôi đến nhà bạn học làm bài tập, ông nội cô ta cho tôi cục kẹo để tôi giúp ông một việc, tôi từ nhỏ đến lớn chỉ ăn qua một lần kẹo, rất ngọt! Tôi rất muốn ăn cục kẹo đó liền theo ông ta đi ra ngoài. Ông ta dẫn tôi đến trong một căn nhà không có người ở, kéo quần tôi, xâm phạm tôi mới chín tuổi. Tôi đau khóc lớn, nửa người dưới toàn là máu, căn bả không biết làm như thế nào? Chỉ có thể chạy về nhà tìm bà nội, nhưng bà nội thấy bộ dạng tôi như vậy, tức cầm gậy đánh lên lưng tôi vừa đánh vừa mắng tôi không biết xấu hổ, là đứa bại hoại, đồ chơi của người do! Muốn đánh chết tôi, đánh chết tôi đời sau tôi liền sạch sẽ rồi!” Hứa Linh nói đến đây lau đi giọt nước mắt, ngừng lại một chút rồi tiếp tục.

“Cuối cùng tôi không bị đánh chết, chỉ là nằm trên giường nửa tháng. Ông nội bạn học không bỏ qua cho tôi vẫn như cũ đến tìm tôi, tôi không đi theo ông ta, ông ta liền dùng dây thừng buộc chặt tay tôi cứng rắn kéo tôi đi, tôi rất sợ hãi, nhưng tôi không biết tìm ai, ba tôi đi rồi không còn trở về nữa, nói bà nội chỉ đổi lại là một trận đánh, tôi không có nơi nào để chạy!”

“Đúng, khi tôi mười ba tuổi có thai rồi, là ông nội bạn học âm hồn bất tán đó, đứa nhỏ sinh ra tôi chưa gặp bà nội nói là vứt rồi, tôi lúc đó đến mình còn chưa bảo vệ được, thật sự không cách nào chú ý đến chuyện khác. Bà nội vì chuyện này cũng tức chết rồi, ba cũng mất đi liên hệ. Tôi chỉ có thể thôi học chạy ra ngoài làm công kiếm tiền nuôi sống mình!”

“Tôi cho là ông trời vẫn chăm sóc tôi, để tôi quen biết chồng hiện tại còn có con gái đáng yêu. Nhưng vận rủi lại lần nữa đến người con gái chỉ mới hai tuổi của tôi, bé bị hàng xóm xâm phạm! Nhìn máu một quần bé và đại tiện như thể nhìn thấy bản thân dơ bẩn năm đó, tôi nghĩ qua muốn chết chùng con, thật đó! Chết rồi thì đều sạch sẽ rồi!” Hứa Linh nghẹn ngào, ngừng một lúc.

“Nhưng nhìn mặt bé tôi không xuống tay được, tôi không thể giống như bà nội cầm gậy đối đãi con gái mình, tôi đã không phải cô bé khóc lóc chỉ biết bị ức hiếp trước kia nữa, tôi là một người mẹ muốn bảo vệ con mình! Dưới sự giúp đỡ của một vị luật sư hảo tâm kẻ phạm tội xâm phạm bé bị phán mười lăm năm! Tôi rất vui người xấu cưới cùng chịu trừng phạt nên có! Còn về người đã xâm phạm tôi trước kia tôi muốn đi trình tự thưa kiện, đối với người đặt chuyện tôi trên mạng tôi cũng sẽ theo trình tự pháp luật, để những người xấu này đều phải chịu trừng phạt thích đáng!” Hứa Linh xoay đầu nói.

“Vết thương trên người theo thời gian trôi qua đều sẽ khép lại, nhưng vết thương trong lòng vĩnh viễn sẽ không lành lại được. Tôi muốn nói cho mọi người là chúng tôi chỉ là người bị hại vô tội, dơ bẩn là người xâm phạm chúng tôi! Chúng tôi không dễ dàng đi ra khỏi ám ảnh, lười mấy người như cây gậy bà nội vung tay năm đó lại hằng lên trên tim của chúng tôi, xin lương thiện một chút, cho chúng tôi một con đường sống đi! Cũng nguyện mọi người đời này đều không gặp tổn thương!” Hứa Linh đem tất cả chuyện nguyên chủ gặp phải nói ra hết.

Đoàn Phi Phàm nghe xong sớm đã nước mắt tràn cả mặt, bế Thụy Thụy đi lên ôm Hứa Linh.

“Tôi sau này làm chỗ dựa cho hai mẹ con, ai cũng không thể ức hiếp hai người!”

Người xem dưới đài nhìn một nhà ba người cũng chảy nước mắt cả.

Đánh bại người bị hại không phải là vết thương trên người, mà là nghị luận lên án dư luận đối với bọn họ, phải có bao nhiêu kiên cường mới có thể đứng dậy đi tiếp?

Trước/45Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Nghịch Kiếm Cuồng Thần