Saved Font

Trước/45Sau

Mỗi Lần Tỉnh Dậy Đều Làm Mẹ Tồi

Chương 42: Tận Diệt Bọn Họ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
**Nhóm dịch: Tam Kim

(Truyện đăng chính thức trên Dtruyen” https://dtruyen.com/moi-lan-tinh-day-deu-lam-me-toi/”)

Trong tay Hứa Linh có ghi âm cuộc gọi của Triệu Mai, chính miệng cô ta thừa nhận là mình ở trên mạng phát ra vu khống ngôn luận tổn hại Hứa Linh, Hứa Linh đem ghi âm giao cho tòa án, cáo Triệu Mai bịa đặt phỉ báng, xâm phạm quyền danh dự bản thân.

Tòa án thụ lí khởi kiện của Hứa Linh, nhận định Triệu Mai dưới tình huống biết rõ chân tướng sự việc vu khống, thuộc về xâm phạm quyền cá nhân và quyền danh dự, lệnh cưỡng chế Triệu Mai nhận lỗi với Hứa Linh và đền bù phí tổn hại tinh thần Hứa Linh.

Chỉ ba năm ngàn đồng tiền cũng không nhiều, chỉ là cứ như vậy tất cả chuyện Triệu Mai làm liền phơi ra ánh sáng. Sau khi bạn trai chuẩn bị kết hôn biết tất cả sự tình Triệu Mai làm, đối với làm người của cô ta rất là thất vọng, cảm thấy không cách nào chấp nhận Triệu Mai, lập tức hủy bỏ hôn lễ, chia tay với Triệu Mai!

Các đồng nghiệp xưởng phục trang làm cùng Triệu Mai cũng từ trên báo biết được hạn kiểm và hành vi của Triệu Mai, cũng đều cách cô ta ra xa, phòng ngừa không cẩn thận bị cô ta bán đi, không bao lâu trong xưởng cũng tìm một cái cớ sa thải cô ta!

Một thời gian Triệu Mai mất đi công việc làm mấy năm lại bị vị hôn phu đá chịu không được, dưới sự tức giận chạy đến chỗ ở Hứa Linh hiện tại muốn nói lí!

“Hứa Linh cô thật độc ác nha! Quan hệ bao nhiêu năm của chúng ta, cô thế mà một chút cũng không nhớ qua đoạn tình cảm này, liền đem tôi báo lên! Bây giờ công việc của tôi cũng mất rồi, bạn trai cũng đá tôi, cô muốn tôi sống như thế nào?” Triệu Mai tức hùng hổ vừa lên liền chit trích Hứa Linh chuyện đem mình báo lên tòa án.

Hứa Linh nhìn quần mắt phát đen của Triệu Mai, đầu tóc cũng rối tung, cả mặt đều là mệt mỏi, có thể nhìn ra thời gian qua trôi qua không hài lòng.

“Cô nói cô sống thế nào? Vậy cô nghĩ qua cô đem những lời nói đó đăng lên mạng xong ngày tháng sau này tôi sống như thế nào không? Tình cảm? Ngay lúc cô vì quyển vở liền lừa tôi đi nhà cô để ông cô ức hiếp tôi, ngay lúc cô thấy Đoàn Phi Phàm đối tốt với tôi trong lòng không cam tâm cố ý phá hoại quan hệ của chúng tôi, dưới tình huống cô ác ý dẫn dắt chân tướng sự việc, hất nước bẩn lên người tôi, cô nhớ qua tình cảm giữa chúng ta không?” nguyên chủ thật sự xem Triệu Mai là chị em mà đối đãi, khi Triệu Mai dẫn cô đi ra ngoài làm công, nguyên chủ một lần xem Triệu Mai là ân nhân cứu mạng của mình, không ngờ đến tất cả đều là giải!

Đối mặt Hứa Linh hùng hổ dọa người, Triệu Mai kinh sợ lùi lại phía sau một bước, Hứa Linh này không phải mềm yếu trước mí mắt nghĩ muốn nhào nặn thế nào thì nhào nặn sao, làm sao chốc lát liền kiên cường lên rồi? Quả nhiên có đàn ông nâng đỡ chính là không giống!

“Không phải cô ỷ có người đàn ông của cô cho cô chỗ dựa sao? Tôi không tin có đang ông có thể nuốt được khẩu khí này, cô đợi đi, đợi người đàn ông của cô ngày nào đó không cần cô nữa, tôi xem cô khóc thế nào?” Triệu Mai hận hận nguyền rủa Hứa Linh bị Đoàn Phi Phàm vô tình vứt bỏ.

Hứa Linh nhìn mặt Triệu Mai căm hận móp méo, bó tay hỏi: “Tôi có thể đủ kiên cường như vậy là vì có đàng ông làm chỗ dựa? Đương nhiên có một người giúp một tay càng tốt, nếu không có cũng không sao. Phụ nữ chúng ta từ trước đến nay đều không sống vì người khác, bản thân phải coi trọng bản thân, nổ lực kiếm tiền làm bản thân cường đại, còn cần phụ thuộc vào đàn ông sao?”

Đúng lúc Đoàn Phi Phàm bế Thụy Thụy chơi mệt rồi tiến vào cửa. Nghe đến lời này thì tiếp lời nói: “Tôi còn sợ Hứa Linh vứt bỏ tôi đây? Cửa tiệm bây giờ đều là cô ấy một tay gầy dựng lên, tôi nhiều nhất là làm công thôi, toàn là nghe lệnh cô ấy phân phó mà làm. Còn cô nói đàn ông biết vợ con bị ức hiếp liền bỏ rơi bọn họ đó, những thức đó căn bản không tính là đàn ông, vợ con của mình cũng bị ức hiếp rồi còn không không đánh tên cầm thú đó giữ lại ăn tết sao? Làm chồng làm cha càng cần phải bảo vệ tốt hai mẹ con bị tổn thương, cô nói đúng không?” nói xong còn làm một mặt biểu cảm cầu tán đồng nhìn Triệu Mai mặt tắc đến xanh lun.

(Truyện đăng chính thức trên Dtruyen” https://dtruyen.com/moi-lan-tinh-day-deu-lam-me-toi/”)

“Anh, anh, anh không sợ làm thằng ngu đội nón xanh sao?” kìm nén nửa ngày, Triệu Mai mới nói một câu như này.

“Ha ha! Tôi vui lòng! Cô quản được không?” Đoàn Phi Phàm làm biểu cảm tức chết người không đền mạng.

Triệu Mai tứ xoay tại chỗ mấy vòng, thấy thực sự không lấy được tiện nghi gì, không cam tâm chỉ một nhà ba người nói: “Các người đừng vui quá sớm! Sớm muộn cũng có kịch hay cho các người xem!”

“Cảm ơn quan tâm nha! Chỉ là cô vẫn là quan tâm chuyện ông nội cô đi, rất nhanh ông ta liền giống như cô bị khởi tố rồi!” Đoàn Phi Phàm ra vẻ hảo tâm nhắc nhở cô ta.

“Hừ! Lão đầu đó đều là tự mình làm! Tôi mới không quản tới! Các người muốn làm gì làm!” Triệu Mai bị một vố không sao nói, bản thân cô ta cũng ghét ông nội đó, tự nhiên không nhắc nhở bọn họ.

Nhìn Triệu Mai đi rồi, Thụy Thụy một mặt nghi hoặc hỏi Đoàn Phi Phàm: “Ba, thằng ngu đội nón xanh là cái gì?”

Đoàn Phi Phàm……

Đối với ông nội Triệu Mai Triệu Hồng Lâm xâm phạm Hứa Linh chuyện này đã qua mười một năm rồi, thời hạn kiện tụng thì sắp đến rồi. Trừ khẩu cung của Hứa Linh đã tìm không ra chứng cứ khác, công thêm tình tiết vụ án ở quê nhà Hứa Linh, cần phải về tòa án tại đó lập án, như vậy lúc đầu cho là một trường kiện thắng lại tăng thêm không ít độ khó.

Luật sư Ngô trước kia giúp bọn họ sau khi biết chuyện, giới thiệu cho bọn họ một luật sư bản địa tinh thông đánh loại kiện tụng này, chỉ là không thể cung cấp phục vụ miễn phí rồi, Hứa Linh biểu thị hiểu rõ, còn rất cảm kích sự giúp đỡ của luật sư Ngô.

Đúng lúc làm ăn trong tiệm bị ảnh hưởng của dư luận không phải rất tốt trước kia, Hứa Linh nghĩ còn cách thời gian đón tết thời gian hơn hai tháng, dứt khoát liền nghỉ phép ba tháng. Còn phát trợ cấp sinh hoạt cho những nhân viên luôn ở lại làm, Hứa Linh biểu thị vì chuyện của bản thân đóng cửa sớm rất là có lỗi với mọi người, sau tết nguyện ý đến thì tiếp tục đến làm việc bình thường, không nguyện ý làm cũng không miễn cưỡng.

Thụy Thụy chắc chắn phải đi về chung, Hứa Linh đến vườn trẻ xin nghỉ dài hạn cho Thụy Thụy, viện trưởng vườn trẻ biết tình huống của Thụy Thụy biểu thị hiểu, tùy thời hoan nghênh Thụy Thụy trở về học.

Vừa hay ở cửa gặp phải mẹ Vương Mỹ Mỹ đến đón con, cô ta thấy Hứa Linh cuối đầu xấu hổ xin lỗi Hứa Linh: “Mẹ Thụy Thụy, đối với dưới tình huống tôi không hiểu rõ chân tướng sự việc lần trước nói những lời khó nghe với các người, tôi rất xin lỗi, thật sự xin lỗi!”

Vương Mỹ Mỹ cũng đến kéo tay Thụy Thụy nói: “Thụy Thụy, lần trước mình không nên mắng bạn, bạn còn giận mình không? Chúng ta vẫn là bạn tốt mà đúng không?”

“Ừm! Chúng ta vẫn là bạn tốt, đợi mình và mẹ làm xong chuyện trở về chúng ta vẫn ngồi chung!” Thụy Thụy vui vẻ lắc lắc tay bạn đưa qua đáp, quá tốt rồi! Các bạn nhỏ vẫn là thích cô nha!

“Mẹ Mỹ Mỹ, tôi nhận lời xin lỗi của cô, chỉ là hy vọng cô sau này đừng súc động như vậy nữa, giữ lại đường lui cho người nhiều chút, đối với ai cũng tốt!” Hứa Linh tiếp nhận lời xin lỗi của mẹ Mỹ Mỹ.

(Truyện đăng chính thức trên Dtruyen” https://dtruyen.com/moi-lan-tinh-day-deu-lam-me-toi/”)

Trằn trọc mấy lần về đến được quê nhà nguyên chủ, một cái thôn nghèo túng sau núi nhỏ, thôn dân tham lam dốt nát, hiếp yếu sợ mạnh.

Luật sư Tống lái xe đến đón bọn họ, muốn xem xem có thể tìm được người biết sự tình năm đó không.

Sự phát triển bên ngoài không đem lại biến hóa gì trong thôi, vẫn là dáng vẻ của năm đó, xe đến đầu thôn thì không vào được nữa, chỉ có thể đi bộ.

Một nhóm người tiến vào thôn hấp dẫn đến sự chú ý của các ông cụ đầu phơi nắng, đều đứng dậy dò hỏi đây là làm cái gì?

“Này! Đây là nha đầu nhà Hứa gia không? Ôi! Lão Triệu, ông nhanh đến đây xem, không phải ông với nha đầu này thân không? Nhanh nhìn xem phải không?” một ông lão chống gầy nhìn mặt Hứa Linh ôm con một bên gào to với lão đầu khác.

“Ôi! Ai kêu tôi?” Triệu Hồng Lâm đang nhắm mắt ngủ gật nghe có người gọi ông đứng dậy, cũng nhìn thấy Hứa Linh ôm con.

“Yo! Đây không phải nha đầu Hứa gia sao? Biến dạng rồi nha! Càng thay đổi càng đẹp nha! Còn nhớ ông Triệu con không? Ông cho con ăn không ít kẹo a? còn muốn thử kẹo của ông Triệu con không?” một ông lão bảy mươi mấy tuổi khá cường tráng lộ ra nụ cười dung tục, một hàm răng vàng nhìn Hứa Linh trêu chọc.

Hứa Linh nhìn Triệu Hồng Lâm cười dữ tợn, chính là người này làm tuổi thơ nguyên chủ mất đi tất cả niềm vui, chịu đựng bao nhiêu thống khổ, mà bây giờ hắn tự nhiên không cảm thấy bản thân làm ra chuyện này có gì không đúng, còn có thể nói ra lời đanh đá với mình như vậy.

“Ông năm đó tại sao lại luôn ức hiếp tôi?” Hứa Linh thay nguyên chủ hỏi ra vấn đề luôn muốn hỏi, vì sao bản thân mình bị ức hiếp, mà không phải người khác?

Triệu Hồng Lâm nhìn Hứa Linh hung ác nhìn mình, bộ dạng hận không thể giết chết mình, không chút để ý nào nói: “Trong thôn chỉ cô không cha không mẹ, nói chung ức hiếp cô cũng không ai tìm tôi đấy! Đây là con của cô, lớn lên thật đẹp, nào để ông bế bế, ông có kẹo!” nhìn thấy Thụy Thụy bộ dáng hồn nhiên dễ thương Triệu Hồng Lâm giơ tay muốn bế.

Đoàn Phi Phàm lên trước đánh bỏ tay Triệu Hồng Lâm ra, “Lấy cái tay bẩn của ông ra, đừng đụng đứa nhỏ!”

Triệu Hồng Lâm sờ cái tay bị đánh đỏ, trừng mắt nhìn Đoàn Phi Phàm, Đoàn Phi Phàm đặc biệt buồn nôn: “Cậu là người đàn ông của nha đầu Hứa gia? Cậu còn không biết đi? Vợ cậu trước kia bị tôi ngủ qua rồi, còn có con nữa? Đáng tiếc bị bà già mắt mù kia làm chết rồi, nếu không bây giờ cũng mấy tuổi rồi đó! Quan hệ của chúng ta phải luận như thế nào nhỉ? Tôi nghĩ nghĩ a……”

Triệu Hồng Lâm vẫn chưa nói xong, Đoàn Phi Phàm nắm đấm liền đánh lên mặt ông ta, “Tôi đánh chết ông cái ông già tai hại! Ông còn là người không? Đứa bé nhỏ như vậy ông cũng xuống ta? Còn đắc ý nữa?”

Triệu Hồng Lâm bị đánh một cái lảo đảo, sờ mặt bị đánh xanh aiyo aiyo kêu hoán: “Đánh người rồi! Đánh người rồi! Người ngoại địa ức hiếp người bản địa a! mọi người đều đến a!” nói rồi nằm liệt trên đất giả bị thương rồi.

Người dân phụ cận vừa nghe thế mà có người ngoại địa đến cửa ức hiếp người trong thôn, vác cuốc gì đó đều chạy ra đến, hiện trường một mảng hỗn độn.

Vừa rồi luật sư Tống thấy tình huống không đúng liền báo cảnh sát, cảnh sát đến mới kịp thời ngắn chặn hiện trường hổn loạn, một đoàn người Hứa Linh và Triệu Hồng Lâm cũng bị cảnh sát dẫn đi.

Hứa Linh chưa nghĩ đến cả cổng thôn còn chưa vừa đã trực tiếp đến đồn công an, như vậy cũng bớt báo án rồi, cùng làm luôn đi.

Vừa rồi ở cổng thôn Triệu Hồng Lâm đã chính miệng thừa nhận sự thật đã mạo phạm Hứa Linh năm đó, còn dẫn đến Hứa Linh mang thai sinh con, người trong thôn cũng đều biết chuyện này, đây đều là chứng cứ phạm án của Triệu Hồng Lâm.

Triệu Hồng Lâm bên đó còn đắc chí cương quyết lừa tiền Đoàn Phi Phàm nữa, thằng nhóc này xuống tay thật nặng!

“Đồng chí cảnh sát, bọn họ phải bồi tôi bao nhiêu tiền a? tôi có thể đi chưa?” Triệu Hồng Lâm nhìn cảnh sát tiến vào cúi đầu khom lưng hỏi.

“ĐI? Sợ là ông không đi được rồi! Đến đi, còng lại!” cảnh sát tiến lên muốn còng tay ông ta.

“Không phải, là bọn họ đánh tôi nha! Làm sao bắt tôi! Tôi oan uổn a! tôi không có động tay a!” Triệu Hồng Lâm định ngọ quậy!

“Bọn họ đánh ông sẽ phạt bọn họ, còn ông à, là nghi án tấn công cô gái trẻ, phải đi theo tôi rồi!” cảnh sát mặc kệ ông ta trực tiếp còng tay.

“Không phải, đó đều là chuyện của mấy năm trước rồi? Làm sao còn bắt tôi a?” Triệu Hồng Lâm không hiểu đã qua bao nhiêu năm rồi, làm sao đột nhiên bắt mình.

“Thời hạn kiện tụng vẫn chưa đến kỳ, đương nhiên có thể bắt ông, đừng lắm lời nữa, đợi lát giao ra sự thật phạm tôi của ông đi!” cảnh sát để ông ta đến phòng thẩm vấn.

“Không phải, tôi là giỡn với nha đầu đó thôi? Tôi thật sự giỡn với cô ta thôi! Tôi không phải cố ý a! Tôi không làm gì cả, tôi không thừa nhận! Là bọn họ vu oan tôi!” Triệu Hồng Lâm sống chết tranh luận, nói năng lung tung.

Trước/45Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tiên Quân Trọng Sinh