Saved
Font
Trước
/44
GO
Sau
Này Búp Bê! Hãy Nhớ Em Thuộc Quyền Sở Hữu Của Tôi Đấy!
Chương 40
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Sợi dây leo bị đứt,theo lí thì nó sẽ rơi xuống dốc núi. Nhưng không,có cái gì nắm lấy tay nó và kéo lên. Là một bàn tay,bàn tay của ai đó. Nó vừa được kéo lên đã vội vã cảm ơn người trước mặt:
-Ôi xin cảm ơn rất nhiều!
-Đi đứng cho cẩn thận chứ! Sao em lại để như vậy? Nhỡ có chuyện gì xảy ra thì sao?
-Ơ...
Cái giọng này quen,quen lắm nè,nếu nhớ không nhầm là của... Nó ngước lên nhìn. Đúng,đúng là hắn rồi,hắn với cái vẻ mặt cực kì lo lắng. Nó như hóa đá. Hắn đang ở trước mặt nó,tại sao nó không biết phải làm gì? Một khoảng im lặng,hai người ngồi nhìn nhau đến khi có tiếng nói:
-Hoàng Phong à,anh đi đâu mà lâu thế?
Là Ngọc Huyền. Cô ta từ đâu đi tới,thấy hắn đang ngồi nhìn nó liền nổi máu:
-Bảo Ánh,cô làm gì ở đây? Anh Phong,chúng ta đi thôi.
Cô ta chạy lại ôm tay hắn kéo đi. Nhưng hắn đâu chịu đi,nói:
-Đợi tôi một lát! -Rồi quay sang nó-Em có gì muốn nói với anh không?
Nó im lặng. Thật sự từ ngữ trong đầu nó bay đi đâu hết,không biết nên nói cái gì,mọi thứ đều rối bời. Hắn nhìn nó đầy hi vọng lại càng làm nó trở nên bối rối,không biết phải làm gì. Đợi mãi không có kết quả,hắn buồn thiu,hạ giọng:
-Nếu không có gì cũng không sao. Anh đi đây,nhớ phải bảo vệ bản thân,không được để xảy ra những việc như hồi nãy và...xin lỗi em...
Hắn nói rồi quay đi. Nó ngơ người,hắn nói xin lỗi ư? Người phải xin lỗi là nó cơ mà? Nhưng không được,nó không thể để cho hắn đi được,tâm can nó không cho phép để hắn đi một lần nữa.
-Khoan đã!
Hắn nghe lời nói phát ra từ đằng sau lưng,trong lòng mừng thầm,đứng lại ngay tức khắc. Nó đi lên trước,nhìn thẳng vào mặt Ngọc Huyền:
-Buông tay anh ấy ra!
-Này,cô có tư cách gì mà ra lệnh cho tôi? Anh ấy là chồng tôi,tôi làm gì cũng được hết!
-Tôi lấy tư cách là người yêu anh ấy nhất ra lệnh cho cô mau buông tay anh ấy ra!
-Thật nực cười!
-Cô muốn cười hay gì cũng được,nhưng mà hãy buông tay Hoàng Phong ra!
-Tôi không buông,cô làm gì tôi?
-Nếu cô không buông thì tôi sẽ giật. Hoàng Phong,anh phải là của em!
Nó kéo tay còn lại của hắn. Hắn thật sự bất ngờ với câu nói này của nó,nhưng dĩ nhiên rất vui,ngay lập tức giật khỏi tay Ngọc Huyền,về đội của nó.
-Anh làm cái gì vậy? Chúng ta là vợ chồng cơ mà?
-Vợ chồng? Tôi chưa bao giờ là chồng cô cả! Trái tim tôi chỉ có một mình Bảo Ánh mà thôi!
Bạn cũng sẽ thích [DROP] Tiểu thư cá tính! Nhất định anh sẽ có... Bởi AkuroBwi 3.6K 165 Bảo bối của đại thiếu gia Bởi giangXiHN504 2.6K 105 Anh Là Hot Face Thì Liên Quan Gì Đến Tôi? Bởi Aki_Shouta 14.4K 1.1K -Anh...anh dám phản bội em...dám phá vỡ giao kèo ư?
-Đúng vậy. Tôi thật sự không chịu được cái cảnh phải sống chung với một người bỉ ổi như cô nữa rồi!
-Anh...anh dám...nói như vậy với em ư?
-Tất nhiên là tôi dám chứ! Dù có phải nói cả ngàn lần tôi cũng dám!
-Được,anh đã phá vỡ giao kèo trước,vậy thì đừng trách tôi!
Ngọc Huyền rút ra trong người một con dao,lao thẳng về phía nó. Nó hoảng sợ,đứng như trời trồng. Một loạt các tiếng động vang lên: "Soạt","sượt","Aaaaaaaaaaaa!!!". Nó thấy trước mắt mình đen thui,hoảng aợ tăng thêm bội phần,bỗng chợt nghe thấy tiếng cô gọi to tên nó. Anh sáng lúc này mới tràn vào. Nó thấy mình đang ở trong vòng tay hắn,hoàn toàn bình an vô sự. Xung quanh còn có cô,anh và Vũ Đại. Nhưng...cô ta đâu rồi?
Toàn bộ sự việc lúc nãy,khi Ngọc Huyền rút ra con dao,lao thẳng đến nó,hắn đã nhanh chóng kéo nó sát vào người mình. Cô ta dĩ nhiên theo đà lao thẳng lên phía trước,trượt chân lao thẳng xuống dốc núi. Tiếng la hồi nãy chính là của cô ta,đã giúp cho cô đến được đây. Nó nhìn mọi người rồi lại nhìn cái người đang ôm mình. Một giọt nước mắt rơi xuống,nó quay ra ôm chặt hắn,miệng nói:
-Em xin lỗi vì đã hiểu lầm anh,nhưng xin anh đừng bao giờ rời xa em nữa...hức...
-Không sao đâu,ổn cả rồi!
-Ổn cái gì mà ổn? Anh từ đâu ra vậy hả? Đã biến mất rồi còn xuất hiện làm gì? -Vũ Đại la lên. Gã ta nãy giờ nhìn cảnh tượng nó với hắn gần gũi mà ruột gan nóng bừng.
-Mã Vũ Đại,lại là anh sao?
-Đúng,là tôi đấy! Nhưng tôi đang hỏi anh,biến mất làm cô ấy đau khổ rồi còn xuất hiện ở đây làm gì?
-Vũ Đại,không phải như anh nghĩ đâu. Thực ra chính tôi đã hiểu nhầm anh ấy...
-Hiểu nhầm anh ấy? Bảo Ánh,em nói đi,tôi có gì không tốt mà lúc nào em cũng lựa chọn hắn ta?
-Không phải do anh thua thiệt gì Hoàng Phong,mà là vì em yêu anh ấy,cả đời này chỉ yêu một mình anh ấy mà thôi...
-Tôi hiểu rồi...Em đã nói đến như vậy thì được,tôi sẽ là người ra đi. Nhưng hãy nhớ,đừng bao giờ hối hận vì sự lựa chọn hôm nay!
Gã ta tức tối bỏ đi. Cô và anh nãy giờ ngơ người chả hiểu gì cả,chạy đến bên hỏi:
-Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy? Hoàng Phong,tại sao anh lại ở đây?
-Ngọc Linh à,có điều này tớ muốn xin lỗi cậu...
-Xin lỗi? Chuyện gì mà cậu phải xin lỗi tớ?
-Thực ra...
Nó kể hết mọi chuyện vừa rồi. Cô nghe xong thì cảm thấy có chút gì đó gọi là buồn,dù sao đó cũng là chị ruột cô.
-Không sao đâu. Dù gì thì mọi chuyện cũng đã qua rồi. Chúng ta cũng nên tiếp tục chuyến đi chơi chứ nhỉ?
-Phải đấy. Mọi chuyện dù gì cũng đã hóa giải mọi hiểu lầm,Hoàng Phong cũng đã trở lại. Chúng ta nên vui tiếp đi!
Nó mỉm cười,một nụ cười hạnh phúc. Cuối cùng thì sau tất cả,nó cũng đã được ở bên hắn,được ở bên người nó yêu,cuối cùng thì nó cũng cảm nhận được hạnh phúc thật sự...
-Em cười gì thế?
-Em đang rất hạnh phúc. Cuối cùng thì cũng được ở bên cạnh anh.
-Thế thôi à,em ngốc thế!
-Sao nói em ngốc?
-Em dĩ nhiên sẽ phải ở bên anh rồi.
-Tại sao chứ?
-Vì búp bê,em thuộc quyền sở hữu của anh mà!
Aa,truyện hết rồi đó! Mun thấy hơi buồn vì sẽ phải chia tay với các bạn độc giả thân yêu nhưng cũng rất vui vì đã hoàn thành xong bộ truyện này,tuy vậy cái kết theo Mun thì vẫn chưa vừa ý lắm,muốn viết hay hơn nhưng từ ngữ có hạn. Cảm ơn các bạn rất nhiều vì thời gian qua đã ủng hộ cho truyện của Mun nha! Yêu lắm í! Còn về truyện mới thì chắc chắn Mun sẽ đăng nhưng cần thêm thời gian. Khi nào có Mun sẽ thông báo. Vậy nha,chào tạm biệt và hẹn gặp lại các bạn!
Trước
/44
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Thấu Thị Chi Nhãn
Truyện hay nên đọc
Tình Yêu Cấm Kỵ
Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài
Kết Hôn Nhanh Chóng
Tung Hoành Cổ Đại
Hệ Thống Dịch Thể Nước Hoa
Nhung Tú Nương
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Ông Xã Tổng Tài Muốn Tái Hôn
Điên Cuồng Vì Em
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Hắc Động Rơi Xuống
- Chương 11: Chuộc Tội - Địa Cầu Đỏ [9]
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
- Chương 1825: Chạy Trốn
- Chương 1824: Không Chấp Nhận Diệp Bắc Minh Làm Mị Vương
- Chương 1823: Trở Thành Mị Vương
- Chương 1822: Thượng Cổ Kim Tủy Đan
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch