Saved Font

Trước/161Sau

Ngộ Không Chuyển Thế

Chương 159: Vứt Bỏ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Hắc động ở giữa bầu trời gào thét, há miệng cắn nuốt tất cả mọi thứ trong tầm ảnh hưởng. Uy lực đáng sợ trấn nhiếp nhân tâm, lớp lớp sinh linh run rẩy bò lết bỏ chạy. Tràng cảnh hoảng loạn, rối tung rối bời. Trong thời khắc Hải bị phủ quyền của Cổ Thần đánh trúng hi vọng của đa số bọn họ đã vụt tắt. Theo họ không có ai có thể sống sót sau sự hủy diệt đáng sợ ấy.

Tuy nhiên trái lại với tưởng tượng của họ, trong chớp mắt lỗ đen chòng chọc kia đã bị một lực lượng mạnh mẽ thổi tan. Từ bên trong quang ảnh mờ ảo bóng dáng Hải dần dần xuất hiện. Không nhìn rõ dung nhan hắn ra sao tuy nhiên cái loại thần thái khí chất này đã hoàn toàn lột xác so với trước kia. Mang theo hơi thở của lực lượng thế giới, loại năng lượng tinh thuần. Khi hắn vừa phô ra tu vi đã khiến không khí xung quanh vặn vẹo liên tục, từ người hắn tỏa ra loại mị lực khiến cho ức vạn sinh linh muốn thủ phục quỳ bái, giống như hắn là một vị thần minh cao thượng. Khoảnh khắc ấy sự kính ngưỡng của họ lại một lần nữa tăng vụt, ủng hộ thêm pháp lực cuồn cuộn cho hắn.

• Cổ Yêu Tộc, thời đại của các ngươi nên kết thúc rồi.....

Hải chậm rãi bước ra, giọng nói lạnh lùng như đang phán xét. Hắn huơ nhẹ tay, một lại lực lượng bí ẩn đã xuất hiện, vô thanh vô thức quét qua Minh Giới. Tất cả Cổ Yêu Tộc trong phút chốc lần lượt biến mất, giống như bị người hoàn toàn xóa bỏ đi sự tồn tại, không còn tiếp tục hiện diện trên thế gian này nữa.

• Không....

Cổ Thần gào lên, tỏa ra lực lượng của mình muốn ngăn cản lại. Tuy nhiên mọi hành động của hắn chỉ là vô dụng. Khí vận của Cổ Yêu Tộc đã sớm tận, là do hắn dùng thủ đoạn để duy trì. Bình thường hoàn toàn có thể thoát khỏi sự dò xét, tuy nhiên hiện tại đã bị Hải chực chỉ thẳng mặt, muốn tránh cũng không được, Cổ Yêu Tộc lần này hủy diệt thật rồi.

• Aaaaa.....

Nhìn thấy tộc đàn mà bản thân tâm tâm khổ khổ bảo hộ chậm rãi biến mất, Cổ Thần bắt đầu phát điên. Hắn ngửa đầu hú dài, hai mắt đỏ vệt như máu chòng chọc nhìn Hải đầy thù hận, như thể hắn không ăn được thịt uống được máu Hải thì sẽ không thể cam tâm vậy. Phút chốc dưới sự điên cuồng, Cổ Thần đã huy động toàn bộ uy lực của huyết trảo, một lần nữa chộp vào Hải.

• Cổ Thần, ngươi đã tu luyện đến cảnh giới này đáng lẽ ra phải hiểu cảnh giới Tiên Tôn không phải để hủy diệt thế giới mà là bảo hộ. Ngươi đã đi ngược lại ủy thác, ngươi không xứng đáng có được lực lượng thế giới.

Hải liếc mắt nhìn huyết trảo ập xuống, tuy nhiên hắn lại không mấy để tâm. Ngược lại còn nhìn Cổ Thần phán xét hắn.

• Ta không quan tâm, bảo hộ thế giới này trong khi tộc loài của ta phải chịu hủy diệt sao, thật nực cười.

Loading...

Cổ Thần cuồng giận, bỗng lên đáp lại Hải.

• Thế gian tự có quy luật của nó, Cổ Yêu Tộc đã bị thế giới phủ nhận, không cách nào thay đổi.

Hải lạnh nhạt nói.

• Buồn cười, thế nào là phủ nhận, thế nào là kết thúc. Nếu thiên địa này đã không tiếp tục dung nạp chúng ta thì chúng ta sẽ hủy diệt nó.....

Cổ Thần không nhường nhịn, ngang ngược quát lên. Tay ấn pháp quyết cành mạnh, huyết trảo phút chốc ập vào Hải, muốn thôn phệ sinh cơ của hắn.

Hải cũng không buồn giải thích nữa, vung tay tung ra một thủ chưởng chặn lại huyết trảo. Thôn Ma Huyết Trảo ầm ầm đối đầu với Đại Thủ Phật Ấn.

• Cái gì....

Cổ Thần tức thì hai mắt mở to ,không thể tin Hải cũng có loại lực lượng mà Nhân Đế từng dùng. Hơn nữa thứ Hải sử dụng càng thêm tinh thuần, gần như được xuất phát từ chính tông. Nhất thời huyết trảo của hắn bị loại lực lượng này áp chế mạnh mẽ, tuy rằng lợi hại hơn nhưng không thể phát huy hết uy lực. Hai bên giằng co qua lại, kẻ tám lạng người nửa cân.

• Bạo.......

Cổ Thần không còn gì để mất, trong phút chốc trở nên liều lĩnh. Hắn vậy mà đem thần thông của mình bạo phát, cố ý giải phóng lực lượng cuồng bạo bên trong, nếu nó lan xuống đất vô số sinh linh Minh Giới sẽ bị vạ lây.

• Thủ.....

Hải không muốn sinh linh phải chịu cảnh đồ thán nên liền phân giải phật chưởng chắn lấy oanh tạc của huyết trảo, bản thân hắn lập tức chịu phản chấn bị thương. Lồng ngực của hắn bị một loại lực lượng cực mạnh phá vỡ, toàn thân lảo đảo lùi về sau mấy bước. Cổ Thần không cho hắn cơ hội để thở dốc, lập tức xuyên qua không gian đánh tới, thế công như đạn pháo. Hải không có thời gian xoay sở, chỉ kịp vung bàn tay đỡ lấy. Tức khắc toàn bộ cánh tay hắn bị chấn động phát nổ, da thịt bong tróc lộ ra xương trắng. Cổ Thần nào để tâm đến thảm trạng của hắn tiếp tục vung tả quyền tạc qua. Hải một lần nữa nâng cùi chỏ phản đòn nhưng bị đập vỡ cả khớp, lực đạo bắn hắn đi ra xa. Toàn thân hắn hiện tại đã không còn lành lặn, tuy nhiên khả năng hồi phục cũng không yếu, chớp mắt đã chữa trị tám phần tổn thương.

• Thì ra ngươi không phải Tiên Tôn, chỉ là gượng ép thu nạp một chút lực lượng tạo hóa để ngụy tạo cảnh giới giả mà thôi.....

Cổ Thần nhanh chóng nhận ra bất thường của Hải, nhìn hắn rồi nói.

• Thì đã sao, như vậy cũng đủ tiêu diệt Cổ Yêu Tộc của ngươi rồi.

Hải thản nhiên đáp, bộ dạng không sợ hãi hay lo lắng mà còn trêu tức Cổ Thần.

• Hừ, vậy ngươi cùng Minh Giới của mình đi chết đi....

Cổ Thần bị đâm phải chỗ đau, phẫn nộ lập tức bốc lên, vận hết mười phần công lực đánh về Hải. Lần này thật sự là sát chiêu tuyệt thế, không gian bị khoét thành một động tối thật lâu không thể hồi phục. Chớp mắt đã nện thẳng vào Hải.

• Uỳnh.....

Một quyền này quả thật kinh thiên động địa. Sau khi oanh tạc qua Hải dư ba còn không ngừng lại mà cày nát đại địa phía sau thành một con vực khổng lồ kéo dài ngàn dặm. Mọi thứ đều bị hủy diệt trong nháy mắt, không còn tồn tại bất cứ thứ gì.

Không giang như lắng đọng, không hề có một chút thanh âm nào. Thậm chí đến tiếng hít thở cũng có thể nghe thấy, tất cả đã bị chấn nhiếp đến khủng hoảng. Đây mới thật sự là sức mạnh của Cổ Thần, sức mạnh có thể hủy diệt thế giới. Giờ đây ai có thể ngăn cản hắn, ai có thể cứu lấy thế giới này. Có lẽ đã đến lúc tuyệt vọng, đã đến lúc kết thúc. Tuy không còn Cổ Yêu Tộc thống trị nhưng thế giới này cũng sẽ bị hủy diệt.

• Khụ khụ....

Lúc này một tiếng ho vang lên phá tan bầu không khí tịch mịch. Hải từ trong hỗn loạn xuất hiện, thân thể tàn tạ, đầu tóc rối bời. Tuy nhiên hắn vẫn không có chết. Sau lưng của hắn ẩn hiện một hư ảnh kim quang phật giả, chính thứ này đã bảo hộ cho hắn phút cuối.

• Ngươi thật sự rất mạnh, thậm chí đã vượt qua phạm trù thế giới quản thúc. Tuy nhiên suy cho cùng ngươi vẫn là con cá trong ao. Dù cho cho mạnh bao nhiêu vẫn không thể vượt qua nó. Ngươi vĩnh viễn không thể đạt đến cấp độ mà ngươi mong muốn.

Hải nhìn Cổ Thần, khí tức hư nhược. Mặc dù thân thể đã trở nên rất yếu nhưng thần thái lại vô cùng minh mẫn, như ánh hào quang vĩnh viễn không thể lụi tàn.

• Nói nhăng nói cuội....

Cổ Thần chán ghét gằn giọng, vung thủ trảo tới muốn chộp nát đầu Hải. Đối mặt với Cổ Thần lao tới Hải chỉ khẽ liếc mắt, hất tay tế ra một cổ lực lượng thần bí. Cổ lực lượng này vô thanh vô thức quét qua Cổ Thần khiến hắn bất ngờ vội vàng phòng thủ. Một ít da thịt trên cơ thể hắn phút chốc vỡ nát, bị lực lượng kia xé toạc. Thế nhưng hắn rất nhanh đã dùng mãnh lực thâu tóm được, thu hết vào trong tay.

• Ngươi thật ngu ngốc, vậy mà dám từ bỏ đi đạo căn của mình.

Cổ Thần nắm lực lượng tạo hóa, khinh thường Hải nói. Đoạn hắn lại đem lực lượng tạo hóa hấp thụ vào cơ thể. Bắt đầu dung nhập nó vào đạo căn.

• Thoải mái, loại lực lượng này quả thật đáng sợ.....

Cảm nhận dòng chảy huyền diệu đang không ngừng chảy về đạo căn Cổ Thần cảm khái bật thốt.

• Ta ngu ngốc, vậy ngươi cũng không hơn gì ta. Ngươi hấp thụ thêm lực lượng đó chỉ khiến tầng trói buộc của ngươi với thế giới này càng thêm mạnh mẽ. Hiện tại muốn siêu thoát đã cực kỳ khó khăn.

Hải trầm lặng nhìn Cổ Thần cười nhạo nói.

• Đừng ở đó sằng bậy nữa, chờ ta hoàn toàn dung hợp với lực lượng tạo hóa sẽ là thời điểm tử vong của ngươi và thế giới này.

Cổ Thần không để tâm đến lời nói của Hải, Kiêu ngạo đáp. Hiện tại hắn đã không còn thèm đặt bất cứ thứ gì vào mắt, hắn chính là thần của thế giới này, nắm trong tay toàn bộ thế giới.

Hải mặc kệ hắn, tâm chìm vào trong trạng thái vô ngã, kim ảnh sau lưng phút chốc giải tán chui vào cơ thể hắn. Thì ra thời gian trước, Phật Tổ Như Lai đã từng để lại một chút ý niệm của mình nhằm giúp Hải thời điểm mấu chốt có thể đạt được cảm nhận cảnh giới tối cao, khiến hắn thuận lợi để đột phá.

• Thì ra đây là cảm giác thánh nhân sao, siêu việt thiên địa, thoát khỏi luân hồi, vĩnh hằng chi đạo.

Hải lẩm nhẩm một mình, pháp lực trong cơ thể hắn không ngừng cuộn lại, khí tức mạnh mẽ kéo lên như thủy triều.

• Hử....hắn đang muốn làm gì....

Thời điểm này thiên địa đột nhiên xuất hiện dị thường khiến Cổ Thần chú ý. Một khối hắc vân khổng lồ đang tụ tập phía trên đỉnh đầu Hải. Lực lượng thiên địa không ngừng tụ tập, uy lực kinh thiên.

Trước/161Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Kiếm Vực Thần Vương