Saved
Font
Trước
/38
GO
Sau
Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Huyenshin1111
Chap 6: Vẫn Chưa Thể Dừng Lại Sự Hành Hạ Của Anh Sao?
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Khay thức ăn được đưa tới lại chỗ anh, mùi thức ăn thơm tho, xộc lên khiến cô hơi nhún người thèm thuồng. Anh liếc mắt ra, cô vội quỳ hẳn xuống, mắt cụp, hai tay cấu mạnh vào nhau. Cao Lãnh chậm rãi đưa thìa thức ăn lại miệng, ngửi mùi rồi đút vào miệng. Anh tấm tắc khen:
- Ưm. Đồ ăn mẹ Niên là nhất rồi.
Đoạn quay ra, anh kéo tay cô lên, dí chiếc thìa vào lòng bàn, ra lệnh:
- Đút ăn đi.
Tuyết Đình không phản kháng, bàn tay hơi run đưa về phía trước, thực sự nhìn rất đói. Cao Lãnh như đang hả hê, nhai ra tiếng, cố ý khiến Tuyết Đình đói thêm.
Xong xuôi, Cao Lãnh đuổi cô ra. Tuyết Đình lặng lẽ đi xuống nhà, rửa đống bát với chiếc bụng cồn cào. Quay trở lại phòng tắm rửa, mặc đồ vào ngủ mà cô thiếp đi rất nhanh.
Sáng hôm sau, Cao Lãnh bước xuống dưới, tiến về căn phòng nhỏ phía cầu thang, gõ cửa hay chính xác hơn là đập mạnh:
- Dậy đi. Con ả lười biếng
Đập mãi mà không có động tĩnh, anh đạp luôn cánh cửa yếu ớt. Trong này khá lạnh, phòng trệt, tường gạch mỏng thêm đây là hướng gió vào, cửa sổ thì lung lay. Tuyết Đình nằm trên giường, bộ quần áo ngủ dài tay, chiếc chăn mỏng manh che đi thân thể ngọt ngào, cả người lạnh toát. Cao Lãnh đi tới, lấy bàn chân đi đôi giày Tây xịn đạp mạnh vào đùi cô, nói lớn:
- Điếc à?
Cơ thể cô vẫn vậy, không chút lay động. Cao Lãnh bực lên, đạp chân mạnh khiến cô lăn từ giường ngã xuống nền đất đá. Anh đi sang nhìn, cô bất động như người chết. Cao Lãnh chạy tới, nâng nhẹ cô lên:
- Tuyết Đình? Tuyết Đình?
Vừa gọi vừa vỗ nhẹ má cô. Anh hoảng sợ, bế thốc cô dậy, chạy nhanh ra khỏi phòng, hét lớn:
- Người đâu? Gọi bác sĩ ngay.
Bà Niên cùng người làm đứng đó liền nháo nhào. Anh đưa cô lên phòng trên, vẻ mặt lo sợ hơn bao giờ hết.
5 phút sau, 1 đoàn y tới. Họ nhanh chóng tiến vào, bao quanh chiếc giường cô nằm. Cao Lãnh đứng xa nhìn, nghĩ ngợi.
15 phút trôi qua, các y dần ra về, ông bác sĩ nọ lại gần anh và nói:
- Cô đây bị suy nhược cơ thể. Hạ huyết áp do không ăn uống đủ. Cộng thêm trên cổ cô có 1 vết hơi tím bầm. Nơi đó hơi tụ máu lại khiến cô hô hấp khó. Cần truyền nước rồi tĩnh dưỡng đôi ba ngày.
Ông rời đi, Cao Lãnh dựa người vào thành tường, nhìn vào cô gái trên giường nằm, cánh tay chi chít vết kim tiêm truyền nước, miệng đeo ống hỗ trợ hô hấp, từng đợi hơi đang khó nhọc phả ra. Suy nhược cơ thể là do anh đã dồn ép các công việc cho cô, đói là do cô không được ăn gì 1 ngày mà phải lao động nhiều, vết bầm nơi cổ là do anh đã hôn, cắn mạnh. Tất cả đang đổ ập xuống cơ thể của cô. Không còn làn da trắng hồng, ngọt ngào như cây kem mà giờ cô đang xanh xao như 1 chiếc là héo.
Tối đó, cô tỉnh dậy. Trong phòng không có ai. Bên tay cô là kim tiêm ghim chặt vào trong da. Nhìn mơ hồ, Cao Lãnh mở cửa đi vào, trên tay là bát cháo. Anh nhác hỏi:
- Cuối cùng cũng chịu tỉnh?
Cô cúi xuống, gật nhẹ, ngồi hơi co mình lại, sợ sệt. Anh tiến tới, ngồi bên mép giường, đưa bàn tay mình lại, vuốt ve cằm cô, bất chợt tay bóp mạnh, kéo sát cô lại, gằn giọng:
- Đừng tưởng tôi không biết. Giả ngu thế đủ rồi. Cũng đừng trưng khuôn mặt non nớt ra nữa, con cáo già.
Tuyết Đình đau đớn, cô chỉ vừa tỉnh, không hiểu gì hết. Cao Lãnh hất mạnh cằm sang khiến cô chới với nằm xuống giường. Quay bên cổ cô, vết tím nơi đây vẫn còn, anh nhếch cười, thả tay ra. Cô liền ho 1 đợt dài. Anh ngạo nghễ nói:
- Ăn cho nhanh đi. Đây là chút quan tâm bố thí cho cô.
Tuyết Đình nhức nhối ngồi dậy, tay run run cầm bát cháo, ăn thật nhanh. Anh ngồi từ xa, nhấm nháp rượu rồi thi thoảng liếc cô.
Đêm ấy trời trở lạnh, Tuyết Đình không ngủ tại căn phòng ấm áp đó mà rời xuống phòng trệt đó. Vì có chút thức ăn trong bụng, thêm việc được truyền nước và bà Niên mang cho cô 1 chiếc chăn to, cô sẽ ngủ ngon, dậy thật sớm, làm tốt việc,... Những thứ mà cô đã đặt mục tiêu cho mình khi bắt đầu bước vào căn nhà này.
Trước
/38
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Đô Thị Siêu Cấp Tà Y
Truyện hay nên đọc
Tổng Giám Đốc Và Thư Kí: Ai Hơn Ai?
Nữ Quan Vận Sự
Tử Thần Vương Phi: Lãnh Khốc Tôn Chủ, Mời!
Bánh Bao Mai Mối: Papa Tổng Tài Theo Đuổi Lại Mami!
Âm Hôn Lúc Nửa Đêm
Nam Thần Hoàn Mỹ
Người Yêu Hung Dữ
Thiều Hoa Vì Quân Gả
Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y
Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Phụ
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Hắc Động Rơi Xuống
- Chương 11: Chuộc Tội - Địa Cầu Đỏ [9]
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
- Chương 1825: Chạy Trốn
- Chương 1824: Không Chấp Nhận Diệp Bắc Minh Làm Mị Vương
- Chương 1823: Trở Thành Mị Vương
- Chương 1822: Thượng Cổ Kim Tủy Đan
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch