Saved Font

Trước/38Sau

Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Huyenshin1111

Chap 8: Hóa Ra Cũng Không Đáng Sợ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Căn phòng tông đen chủ đạo. Thiết kế rất hoàn mỹ với cánh cửa sổ to, thân cây gỗ lâu đời mọc trồi lên. Cô không ngờ có căn nhà kiến trúc như vậy. Cao Lãnh sập mạnh cánh cửa, tiến tới đứng đối thân cây, vị trí trung tâm, quay người lại nhìn cô. Phòng tối chỉ nhìn thấy con mắt sáng rực, rồi nghe tiếng lì xì, có thứ gì như vừa mơn trớn qua chân cô, đi thẳng về hướng Cao Lãnh. 2 đút túi quần, thân người cao lớn trong bộ vest đen, con rắn to lớn từ đâu bò lại, thân dưới quấn vào chân trái anh, chiếc cổ nó kiêu hãnh ngửng cao như đài hoa loa kèn, trú ngụ ngay sau gáy anh, ló ra. Cao Lãnh cười nhẹ bóng hàm răng, nói:

- Đến đây.

Tuyết Đình run bần bật, mồ hôi nhỏ ra, chân khập khững đi tới. Anh tắm lấy bàn tay cô, con rắn như vật kí sinh chuyển chủ. Mơn trớn lớp da trơn tuột sang người cô, nhẹ nhàng lì xì chiếc lưỡi. Đến cổ, nó dừng lại như dò xét điều gì, chiếc lưỡi lần nữa xì ra, kích thích mọi thần kinh cô lên. Sợ hãi. Đôi mắt cô trắng đục nhìn vào ánh mắt cùng nụ cười nửa miệng của Cao Lãnh. Anh nói:

- Vật cưng đang chán. Cô sẽ ở đây cùng nó. Khi nào Ske bò về phía cây sồi to, cô mới hoàn thành công việc.

Nói rồi anh bỏ đi, mặc cô đang sợ hãi. Con rắn bò đi bò lại. Cô rất sợ. Chiếc nanh độc của nó cứ nhe ra nhìn cô. Tuyết Đình nhắm mắt lại, con rắn như điên cuồng, xì chiếc lưỡi, quấn chặt người cô lại. Cô đau đớn mà khóc, rất khó thở. Nó như con vật hiểu người. Buông thân ra, nó trườn đi đâu, để cô đang nằm thở học hằn. 1 lúc sau định thần rồi ngồi dậy, Ske trườn lại, miệng ngậm vài lá bạc hà, thả ra chỗ cô. Lá bạc hà có công dụng nó người khó thở, hít vào sẽ thở thông hơn. Cô thấy hơi lạ. Con rắn mang vẻ uy nghiêm, tàn sát, máu lạnh nhưng rất chi ấm áp vậy sao? Cô cười trừ. Vậy mà có những kẻ mang danh là Người mà không bằng động vật. Không còn sợ, cô đi đến mà gần gũi nó.

7 giờ tối, cô rời phòng, Ske sau 1 ngày lăn lộn với cô vui vẻ quay lại thân cây gỗ to kia. Tuyết Đình tranh thủ về phòng tắm rửa sạch sẽ, thay 1 bộ hầu mới. Đi vào phòng bếp, cô nấu vài món rồi bày ra bàn. Đứng thái cà rốt thì 1 bóng lưng áp sau cô, bao trùm cả thân. Là Cao Lãnh. Hai bàn tay anh chống vào hai bên bệ, cô giật thót quay lại, anh thật kiêu ngạo, đứng cực sát cùng nụ cười nửa miệng mê hoặc. Tay vẫn cầm con dao, cô vô ý giờ lên gần ngực anh, Cao Lãnh nhìn cô rồi liếc mắt xuống con dao. Tuyết Đình vội vã đặt con dao xuống, cuống quýt nói:

- Chủ nhân xin lỗi. Tôi...

Cao Lãnh lên tiếng ngay:

- Ske bò về cây rồi?

Cô gật đầu e thẹn. Cao Lãnh ghé chiếc mũi cao xuống chiếc cổ trắng ngần, hít nhẹ mùi hương, anh lên tiếng:

- Vừa tắm?

Tuyết Đình cũng gật đầu. Thái độ này khiến anh khó chịu, nghiêm mặt lại, bóp mạnh khuôn miệng nhỏ nhắn ấy. Cô biết vậy, liền nói:

- Vâng thưa chủ nhân.

Anh buông cánh tay, chống lại xuống bệ, cả hai chống hai bên như thế gọng kìm, buộc cô bị cố định trong vòng. Anh nói:

- Quay ra và làm nốt việc đi

Cô quay ngay lại, thở phào chầm chậm, tay cầm con dao tiếp tục thái cà rốt. Cao Lãng gục đầu xuống cổ cô, hít lấy hương thơm ngòn ngọt, 1 bên tay anh nâng cao cằm cô lên, để ngửa cổ. 1 bên tay ẩn từ phía bụng cô lại sát người mình, đầu gối anh co lên, cọ xát với đùi cô rồi cố định giữa hai chân, chống tại đó.

Trước/38Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tuyệt Đại Linh Vị