Saved Font

Trước/15Sau

Cầm Tù Trái Tim

Chương 3: Gây Sự Với Kẻ-Không-Ai-Dám-Gây-Sự

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Sáng hôm sau, Andrew thức dậy rất muộn. Dù giường rất êm và xịn nhưng vì lạ chỗ nên cậu mất ngủ, cứ lăn qua lăn lại không tài nào chợp mắt được. Cậu lớn đến từng này tuổi, nhưng có một bí mật ít người biết, mà nói ra thì thật sự vô cùng mất mặt. Đó là cậu... sợ ma.

Vì thế nên từ nhỏ tới lớn cậu đều phải ngủ cùng với người khác. Lúc nhỏ thì không sao, nhưng lớn lên, khi ra ở riêng rồi, chẳng lẽ lại bắt đàn em ngủ cùng mình (chắc chắn bọn họ sẽ nghĩ cậu biến thái!), cậu đành phải thuê gái mại dâm tới. Hoàn toàn không hề có một chút dục vọng nào, hay nói cách khác, trong khi bạn bè đồng trang lứa đã biết đến quan hệ tình dục và thủ dâm, cậu vẫn còn là xử nam hàng thật giá thật. Mỗi lần đàn em đem người tới, cậu đều bối rối tới nỗi đỏ bừng mặt, không biết giải thích ra sao. Ai ngờ sau khi nói xong các nàng đều cười phá lên rồi đè cậu ra, bóp má, vân vê các kiểu, nói rằng nhìn cậu như vậy chắc chắn không làm được gì rồi. Chỉ thấy đáng yêu muốn chết, nên ngồi nói chuyện tâm sự với nhau trên trời dưới bể tới tận đêm luôn. Vì vậy mà cậu quen biết rất nhiều người =))) Việc bán cần sa của cậu cũng cung cấp cho rất nhiều đối tượng trong ngành công nghiệp mại dâm.

Tối qua, vì không có ai ngủ cùng, cậu phải bật điện cả đêm. Trùm chăn lướt web tới nỗi hai mắt mờ đi, tin nhắn từ bạn bè, đám đàn em, rồi cả báo đài, về việc cậu đi tù nhiều tới nỗi trả lời không kịp. Cậu vứt điện thoại, bật nhạc ầm ĩ toàn những bài hát bốc nhất, rồi cũng buồn ngủ quá, từ từ "ngất" luôn lúc nào chẳng biết. Lúc đó tầm khoảng 3, 4 giờ sáng.

Nằm bệt dí trên giường như con gián chết, Andrew đáng thương của chúng ta không tài nào nhấc nổi ngón tay lên. May mà có Joseph "bảo kê", nên cậu không phải thức dậy cùng giờ với những tù nhân khác, không chắc giờ này cậu xỉu ở đâu đó luôn rồi.

Chẳng lẽ mai lại bắt lão Joseph vào đây nằm với mình. Nằm mơ!

Đúng rồi. Còn hai tên Toshiro và Dịch Tử Hy kia, phải bảo Joseph chuyển chỗ cho hai tên đó vào đây với mình mới được.

"Này. Sao trông mày ủ rũ thế? Tối qua thức đêm hả?"

"Cái gì? Mặt tao bình thường vẫn như vậy!" Andrew trợn đôi mắt thâm quầng như gấu trúc. Cậu không thể để hai tên này biết bí mật của mình được, sẽ bị cười cho thối mũi!

"Haha. Thiếu niên mới lớn của chúng thức đêm để tìm hiểu về cuộc sống đây mà, mày đã làm gì, tò mò về giới tính của mình à?" Dịch Tử Hy cười ranh mãnh.

"Có cái đầu mày. Ai rảnh!" Andrew biết hắn đang đá xéo mình, hậm hực đáp. "Chẳng qua lạ chỗ nên tao bị khó ngủ thôi! Giờ đi rửa mặt cho tỉnh phát. Không ngồi nói chuyện với bọn mày, mắt tao rớt qua cằm mất."

Vừa đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh, cậu liền va cái "uỵch" vào phải một người. Vai và cánh tay của hắn toàn xương với cơ bắp làm Andrew da mềm thịt mỏng đau muốn chảy nước mắt. Cậu ôm cánh tay, giận dữ định quay lại chửi um lên thì đập vào mắt là một khuôn mặt đen ngòm đầy sát khí, khiến bao nhiêu lời nói của cậu đều bị trôi tuột lại cổ họng.

"Mắt để đi đâu đó?" Giọng nói như vọng lên từ âm ty địa phủ khiến cả đời này cậu không bao giờ có thể quên. Khuôn mặt phong trần cùng nước da đậm màu này, vết sẹo đó, cả đôi mắt khiến cậu ước ngày ấy mình chạy thật nhanh để không bị rơi vào ma trảo của tên ác quỷ này.

"Tôi..." nghẹn giọng mất ba giây, cậu chưa bao giờ đứng trước người lạ mà bối rối đến thế. Nhưng rất nhanh lấy lại được bình tĩnh, cậu tức giận rống to.

"Cái con mẹ mày chứ...! Mày va vào ai vậy, không biết xin lỗi còn đứng đó?! Tin tao cào trắng toát cái thân thể đen đúa của mày luôn không!"

"Cậu chửi ai?" hắn chộp lấy mặt cậu rồi nhấc bổng lên. Hai má bị bóp lại khiến cậu khó thở. Mặt bắt đầu tím lại. Nhìn cậu giẫy giụa y như một con ếch chới với giữa dòng nước, hắn kéo mặt cậu sát lại về phía mình, rồi nói.

"Cái mồm này cũng độc địa lắm. Để xem là cậu cào trắng tôi, hay là tôi lột da của tiểu yêu tinh nhà cậu."

"A...! Cứu!!!" Cố hết sức đẩy hắn ra nhưng là do cánh tay cậu quá ngắn, càng giẫy giụa, hắn lại càng bóp khỏe hơn. Cậu đau đến hai khóe mắt cũng chảy nước mắt, khuôn mặt nhăn nhó tru môi. "Ô. Tên khốn! Thả tôi ra."

"Này. Cậu nên xin lỗi Ray đi. Để hắn tức giận thì không có kết cục tốt đẹp cho cậu đâu nha!" Từ đằng sau Leo thò mặt ra nhăn nhó cười, hết sức "hảo tâm" nhắc nhở. Hắn biết rõ tính cách của Ray, ai động vào hắn đều không có kết cục sung sướng gì.

"Tao... Tao làm gì sai mà phải... x...xin lỗi chứ...! Hắn rõ ràng là một tên xấu xí, vừa đen đúa vừa thô tục. Y như con vịt bầu!" dù đang bị người nắm trong tay, nhưng cái miệng của Andrew vẫn không biết tốt xấu, không chịu dừng lại. Người kiêu ngạo như cậu, bảo xin lỗi hắn? Hừ, mơ đi!

"Ồ, vậy hả?" Khuôn mặt Ray hết sức tự nhiên, không hề đổi sắc nhưng cánh tay đã ghì chặt không thương tiếc ấn mạnh "rầm" vào tường. Đầu bị đập khiến mắt cậu hoa lên, choáng váng tới nỗi sắp ngất đi. Tên này. Hắn là quái vật, không phải người!

"Tùy cậu thôi. Tôi cũng chỉ nhắc nhở vậy à?" Leo nhún nhún vai, hắn hí hửng nhìn khuôn mặt như sắp chết của cậu, đúng kiểu đang coi kịch vui.

"Huhu...!" Khuôn mặt xinh đẹp đáng yêu của cậu giờ đây bị hắn giày vò không thương tiếc. Hai má đỏ lên, nước mắt giàn giụa như mưa. Nhưng dù đau đến chết, cậu vẫn không tìm ra lí do để xin lỗi tên gấu to lớn chết tiệt này. Tại sao cậu phải xin lỗi chứ, cậu đâu có sai. Rõ ràng là hắn đụng vào cậu trước mà...!

Ánh mắt sáng thâm trầm của Ray thoáng khẽ dao động, lực tay dường như hơi lỏng ra một chút. "Cậu vẫn không biết lỗi sao?"

"Cái đồ... đồ chết tiệt nhà anh. Chỉ đi ức hiếp người khác... Anh giỏi thì giết tôi luôn đi." mặt mếu máo toàn nước mắt, khóc sưng cả mắt, người cũng tê dại đi, nhưng cậu vẫn cứng miệng, không chịu nói ra hai từ xin lỗi.

"Thật cứng đầu." đáy mắt Ray lóe lên một tia khó hiểu. Từ trước tới giờ kẻ nào cũng đều sợ hãi trước hắn, tên nhóc lăng xăng này, vốn chẳng thể là đối thủ của hắn, nhưng tại sao lại cứng đầu tới nỗi kiên quyết không chịu đầu hàng. Dù bị hắn làm cho đau muốn chết, nhưng thà chịu đau đớn chứ không vứt bỏ lòng kiêu ngạo của mình.

Xem ra... cậu ta cũng không phải người đơn giản. Phải có xuất thân thế nào nên mới có tính cách ngoan cố như thế này.

"Này! Tên chết tiệt kia! Bỏ bạn tôi ra ngay!"

Toshiro hét lớn, lao vào định sống mái với Ray một trận. Nhưng chưa kịp lại gần thì đã bị Leo giữ lấy tay, kéo lại về phía mình.

"Ê nhóc. Đừng có mà phá phách ở đây nha. Coi chừng bị vạ lây đó." hắn ma mãnh nói. "Đứng nép vào đây nè. Chỉ cần ở cạnh tôi là cậu sẽ an toàn, không sợ gì hết nha!"

"Anh..." Toshiro cạn lời với độ mặt dày trơ tráo của tên này. Dịch Tử Hy không nói không rằng, tiến về phía Ray đang giữ chặt Andrew.

"Nếu muốn đánh thì chọn thằng nào cùng kích cỡ với anh ấy. Chọn con gà móng đỏ này có thì có gì vui?"

"Sao?" Ray cảm thấy hết sức thú vị, tay vẫn không buông lỏng. "Cậu nghĩ mình là đối thủ của tôi sao?"

"Một kẻ chỉ biết dùng vũ lực, chấp nhặt một việc nhỏ đến buồn cười, thậm chí còn chưa xứng là đối thủ của tôi."

"Haha." Nở một tràng cười khoái trá, Ray cuối cùng cũng đặt tên nhóc lắm mồm Andrew xuống. Hắn thật sự thích tính cách của Dịch Tử Hy, nếu không phải câu ta là bạn của Andrew trong tình cảnh này, hai người thậm chí có thể kết làm bằng hữu.

"Ray. Bỏ qua chuyện này đi." Kai trước giờ vẫn im lặng bỗng dưng lên tiếng. "Họ là người mới, chưa biết trên biết dưới. Nếu tiếp tục để quản giáo biết sẽ không hay."

"Ha!" Dịch Tử Hy thốt ra một tiếng, tỏ vẻ không phục. "Đánh bạn tôi, rồi giờ bảo thôi là xong sao. Anh là ai chứ?"

"Đúng... đúng! Đánh bầm cái bản mặt hắn đi!" Andrew vẫn chưa chừa đòn liền vội vàng núp sau lưng Dịch Tử Hy, trông như một con gà con núp sau cánh mẹ, không biết tốt xấu còn đế thêm vào.

"Vậy tức là, ý cậu muốn đánh nhau với tôi sao?" Khuôn mặt của Kai tiến tới sát lại gần mặt Tử Hy tới nỗi hơi thở của hắn có thể phả lên mặt cậu được. Hai người mặt đối mặt, ánh mắt giao nhau.

"Anh..."

"Thôi được rồi. Giải tán thôi!" giọng Leo nhảy vào phá tan bầu không khí nặng nề. Hắn và Ray đều không muốn dây dưa tới mấy tên rắc rối này. Vì đơn giản đám loi choi này không phải đối thủ của tam ưng, chỉ cần búng tay một phát cũng đủ khiến chúng bay xa. Nếu chấp nhặt nữa chỉ khiến sự việc thêm rắc rối, thậm chí có thể kéo cả quản giáo liên quan vào nữa thôi.

"Không. Cứ từ từ, tôi muốn làm rõ ràng với thằng nhóc con này." Kai vốn thường ngày bình tĩnh mà giờ lại cố chấp nhìn chằm chằm vào Dịch Tử Hy không rời mắt. Xem ra cậu đã thực sự chọc tức hắn, ánh mắt hắn giống như muốn mổ cậu ra xem bên trong có gì vậy.

"Ồ? Vậy luôn hả... Vậy thì làm rõ luôn tại đây đi. Tôi đang chờ anh ấy." Dịch Tử Hy lùn hơn hắn một cái đầu, chỉ có thể nhìn từ dưới lên, nhưng khí thế vẫn rất mạnh mẽ.

"Thôi nào thôi nào. Hai người là trẻ con hả?"

"Kai. Đi thôi." Ray không muốn dây dưa thêm, bèn lên tiếng.

Còn định nói gì đó nhưng vì anh cả đã ra lệnh, Kai cuối cùng cũng quay người, bỏ đi, dù trên mặt vẫn nguyên vẻ không hề thỏa mãn vì chưa chỉnh được Dịch Tử Hy kia. Ba người bọn họ nhanh chóng rời khỏi nhà ăn.

Bỏ lại đám Andrew đằng sau, Andrew tức tới nỗi giậm giậm chân.

"Đúng là chung một giuộc mà... Cả ba tên đó đều khốn khiếp như nhau! Tử Hy, sao mày không cho hắn một trận tơi bời đi! Để lần sau có chết hắn cũng không dám đụng tới chúng ta nữa."

"Hừ. Nếu còn dám xuất hiện trước mặt tao, tao sẽ không để hắn lên mặt như vậy." nhớ lại khuôn mặt kiêu ngạo thách thức mình đó của Kai, Dịch Tử Hy cảm thấy trong lòng nổi lên một cơn ngứa ngáy khó chịu. Không đập tan được khuôn mặt ấy, quả thực làm mình bực bội muốn chết. Hắn nghĩ mình là ai chứ?

Cả sáu người bọn họ đã rời khỏi nhà ăn, các tù nhân xung quanh bắt đầu xôn xao.

"Trời ạ... Dám đắc tội với lão đại, mấy tên đó chán sống thật rồi."

"Hừ. Tao đang mong lão đại chỉnh chúng nó một trận nhớ đời đây. Mới vào tù mà không coi ai ra gì, có bị đánh chết cũng đáng!" một người hậm hực.

"Nhưng tên nhóc tóc dài đó cũng xinh đẹp thật, nếu chẳng may bị đánh chết, chẳng phải là quá đáng tiếc sao?"

"Đúng vậy! Có khi chẳng cần đánh làm gì. Khuôn mặt ngây thơ, xinh đẹp đó, nên bôi lên những thứ dơ bẩn thì hơn." Là một tràng cười khủng bố.

"Tao cũng muốn xem thử nếu như bị tất cả mọi người ở đây làm nhục, hắn còn có thể giữ cái thái độ đó nữa không?"

Andrew đáng thương, cậu không hề biết mình đã trở thành con mồi bị lọt vào tầm ngắm trong nhà giam khắc nghiệt này.

Trước/15Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Phu Nhân Nàng Áo Lót Lại Oanh Động Toàn Thành