Khánh Đăng nhìn sang, không phải là Vy Anh mà là Hải Băng. Cô níu chặt tay Đăng. - Đừng...Đừng đi!! - Giọng nói yếu ớt của cô khẽ vang lên. - Ngoan...ngủ ngoan nào! Ai có thể ngờ rằng đại thiếu gia của tập đoàn đá quý nổi tiếng thế giới giờ phải...chăm một con bé 4 tuổi và cô nàng 17 tuổi. Anh tự cười bản thân mình. - Vì Vy Anh thôi! Ta yêu con bé! Anh tự trấn tỉnh mình. - Mẹ ơi... Đừng mà... Anh khẽ hôn lên trán cô. - Ngoan nào... - Không! Hải Băng hét lên, cô bật dậy. Vy Anh cựa mình: Mẹ..." Cô nhìn con bé mỉm cười: - Vy Anh ngoan ngủ ngoan nào... - Vy Anh ngoan ngủ ngoan nào... Khánh Đăng nhìn cô, bắt gặp ánh mắt cô đang nhìn anh. - Anh/Em nói trước đi! - Em...nghỉ ngơi đi! Anh kết thúc bằng nụ cười âu yếm nhìn Vy Anh. - Tôi...hận ông ta! - Hải Băng bất chợt lên tiếng. - Ba em à? Khẽ lắc đầu, cô gằn giọng: - Không phải ba tôi! Ông ta không phải! Ông ta không phải! Là chồng cùa mẹ tôi! - Em... Cô che miệng anh, khẽ lấp lửng: - Vì ông ta...mà mẹ tôi ra đi...vĩnh viễn! Đăng khẽ chau mày: Không lí nào! Chủ tịch Trương không phải người như thế! Liệu có phải... - Ngủ sớm đi! - Anh nói như ra lệnh. - Ngủ sớm đi! - Anh nói như ra lệnh. Cô ngoan ngoãn ôm Vy Anh ngủ ngon lành, khiến anh bật cười. Với tay lấy chiếc laptop anh khẽ băn khoăn. - Sự cố 4 năm trước, phu nhân Âu Hải Yến (Ellyn Trương) đột ngột qua đời, có người cho rằng chủ tịch Trương Minh Quân ngoại tình. - Phu nhân Âu Hải Yến của tập đoàn Trương gia mắc bệnh nan y. - Mẹ qua đời, các con rời bỏ người cha vì người cha ngoại tình. ... - Bốn năm trước ư? Chẳng phải... Anh thở dài khi nhớ ra điều gì đó. ***Blue School... - Này! Con khốn! Mày dám đi chung với Khánh Đăng, mày chán sống rồi! Giọng chua ngoa của Triệu Nguyên Anh vang lên. Cô ả tiến tới, nâng cằm cô lên không quên câu đe dọa. - Khôn hồn thì tránh xa Khánh Đăng, Nhất Minh và cả...Hải Phong ra nữa! Hải Băng không nói gì. Cô bỏ đi.