Saved Font

Trước/19Sau

Lời Tỏ Tình Của Gió (San)

Chap 8 :

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
"Người ta nói trí nhớ của một con cá vàng chỉ tồn tại trong 3 giây , 3 giây ngắn ngủi rồi biến mất hoàn toàn . Mọi thứ trở thành trắng tinh ... Nếu được lựa chọn , kiếp sau , tớ muốn làm một con cá vàng . Bởi vì kiếp này , tớ nhớ cậu đủ rồi . Thực sự tớ rất muốn quên ..."

***

Xem ra thì dự đoán của tôi là đúng , chiếc cặp trong ngăn bàn chính là của Nhân . Và hiện tại bây giờ thì cậu ta đã ngồi yên vị cạnh tôi và vẫn đang trong tình trạng bất ngờ !

- Sao hôm qua tôi không thấy cậu !?

Thì phải rồi ! Hôm qua đến tiết sinh hoạt thì tôi còn lăn lội ở phòng y tế chứ có ở đây đâu mà thấy được .

- Thì ...

Tôi vừa mở miệng ra nói chưa được câu nào thì con nhỏ Vy đã từ trên tí tởn quay xuống . Dáng vẻ dịu dàng hiền thục của nó làm tóc gáy tôi dựng hết lên .

- Hôm qua con nhỏ này bị ngã nên không lên lớp được . Hì hì ! Chào cậu , mình tên Hạ Vy , lướp phó lớp mình . Cậu cứ gọi mình là Vy cũng được ...

Nó vừa nói vừa đưa tay lên yểu điệu vén tóc mai . Người thì uốn éo uốn éo như con giun đất , nhìn phát khiếp ...

Ôi mẹ ơi , con vừa thấy cái gì vậy ???

Ai đó đưa con nhỏ này biến khỏi tầm mắt tôi cái ... thật không thể tin nổi .

Tôi liếc xéo nó một cái rồi lôi đống bông băng từ ngăn bàn ra hí hoáy bóc .

- A ... - Nó phát hiện ra gì đó - 2 người quen biết nhau à !?

nó ngạc nhiên ...

- Ừ

- Lúc nào vậy ? Sao tao không biết ??? Sao mày không nói cho tao biết ???

- Mới quen sáng nay ! Im cái mồm quạ của mày đi . Sao đỏ mà vào thì lại ngồi sổ giờ ... Quay lên .

Cái đồ phiền phức nhà mi !

Phải mất một hồi tôi mí bóc được túi bông băng ra . Đúng là đồ chất lượng . Đến túi bọc mà cũng dính chắc như vậy ! ... Tôi gật gù

- Cậu đem tay đây ! Tôi băng cho

may quá cậu ta học lớp tôi , đỡ phải đi tìm . khỏe quá !!!

Cậu ta cười rõ tươi đưa tay cho tôi ngay lập tức .

Tôi cầm cái bàn tay đã tấy lên của Nhân mà không khỏi đau lòng thay . Cậu ta đúng là người tốt . Ai đời lại đi giúp một người mới gặp đến lần thứ 2 chứ . Là tôi thì tôi mặc xác người ta cho rồi .

- Chắc là đau lắm hả ?. Ai kêu cậu ngu ngốc như vậy chứ , tự dưng đi chắn đầu cho tôi làm gì ?

Tôi vừa săm soi bàn tay của Nhân vừa càm ràm , Không biết từ bao giờ tôi lại bắt đầu có cái tính khó chịu như vậy nữa .

Haizzz , tay đẹp như vậy mà bị sẹo thì tôi có chết cũng không đền hết tội .

Tôi cắn môi , lấy lọ oxy già rưới vào mu bàn tay của nhân . Chắc do rát quá nên tay cậu ấy rụt lại ngay lập tức . Tôi ngước lên , ánh mắt vô cùng lo lắng :

- Đau hả ?

- Ừ

Tất nhiên là đau rồi ! Tội lỗi !!!!

- Để tôi làm nhẹ tay !

...

Phải mất một lúc tôi mới băng được cái tay của Nhân . Vất vả quá ! Mai mốt tôi tuyệt đối sẽ không đi làm cái nghề bác sĩ ! Gánh nặng đầy mình . Có chết cũng không làm ...

- À , còn cái này nữa - Cậu ta xòe tay ra , một cái băng cá nhân hình con mèo nhăn nhúm nằm gọn lỏm trong đấy . Đây là cái băng tôi đưa vừa nãy ...

- Tôi không nhìn thấy nên cậu dán nó giúp tôi đi .

Được rồi .

Tôi nhận lấy cái băng , dán ngay ngắn trên góc trán của Nhân . Haha nhìn dễ thương thật , cái băng này đúng là sinh ra là để dán lên mặt cậu ta . Nhìn đẹp dễ sợ .

Đang cười khờ khờ như con điên thì ... sống lưng tôi bỗng lạnh toát . Xung quanh , bao nhiêu ánh mắt của bọn con gái trong lớp đang nhìn tôi chằm chằm không chớp . Gì đây ??? Trực giác mách bảo sẽ có điềm xấu sẽ xảy ra với mình . Miệng lưỡi thiên hạ bây giờ như con dao 2 lưỡi , xiên phát thì không biết mình chết lúc nào , tôi vội vàng thu hồi cái tay đang ở trên băng cá nhân trên trán Nhân xuống ! Thể nào chúng nó cũng nghĩ là tôi đang cố gây ấn tượng với Nhân cho mà xem ...

***

Ra chơi tiết 2 ...

Con nhỏ Vy lôi tôi xuống căn tin cho bằng được trong khi tôi nằng nặc không chịu đi ....

- Buông tha cho tao đi ! Tao mỏi lắm .

Tôi dính chặt lấy cái bàn , mặc cho con nhỏ giằng xé !

Tôi đúng là khổ hết sức

- Đi thôi !!!!!!!!!!!!!!!

Con này không biết ăn gì mà khỏe như trâu . Tôi cầm cự được một lúc rồi cũng bị nó kéo đi .

- Cậu có muốn đi cùng không ?

Nó quay lại nháy mắt với Nhân một cái !

- Ok !

Thế là cậu bạn Nhân ngây thơ cũng lon ton đi theo . Nhưng mà ....

Có một việc mà cả tôi và con nhỏ Vy quên mất rằng là cậu bạn Nhân này rất đẹp trai !

chúng tôi vừa bước vào căn tin đã lập tức trở thành điểm chú ý của mọi người ! Mà đúng hơn là mọi người xăm xoi nhìn vào cậu bạn mang cái mác là học sinh mới chuyển tới đi bên cạnh tôi đây ! Bỗng chốc tôi có cảm giác như người cậu ta phát ra ánh hào quang chói lóa làm lu mờ hết những đứa tầm thường như tôi .

Tai tôi đỏ lự lên vì xấu hổ . Cảm giác bị người ta xăm xoi quả là không thoải mái gì !

Rồi một đứa con gái theo tôi nhận xét là cũng dễ thương , xinh xắn chạy đến chỗ chúng tôi . Cái ánh mắt của con bé nhìn cậu bạn Nhân cứ như muốn ăn tươi nuốt sống luôn cậu ta vậy !

- Chào anh , em là Lam , em rất muốn làm quen mí anh . - Con nhỏ có chất giọng ngọt lịm làm tôi và nhỏ Vy rùng mình một cái !

Cậu bạn Nhân thì lúng túng phải biết ! Cậu ta cứ nhìn sang tôi ánh mắt cầu cứu .

Tôi nuốt nước bọt cái ực rồi tự khắc lùi ra phía sau vài bước . Xin lỗi Nhân . Vấn đề tình trường này tôi không giúp được gì cho cậu rồi ! Đến tôi còn đang chật vật đây .

Tôi và Vy nhìn nhau như muốn nói "Chuồn thôi mày" .

Khi tôi và nhỏ Vy định quay lưng chuồn lẹ thì cậu bạn Nhân bỗng nắm lấy cánh tay tôi . Ánh mắt cậu ta nhìn tôi vô cùng khổ sở !

Ôi...

tình huống gì đây chứ !

Con bé vẫn đứng đó ! Xung quanh mọi người đã ồ lên . Ôi điên mất thôi .

Tôi nhắm mắt mắt mũi vội kéo Nhân và nhỏ Vy chạy ra khỏi căn tin . Cứ ở lại chắc tôi sẽ bị mấy ánh mắt đó thiêu chín mất !

...

Sau khi chạy ra phía sân sau trường rồi chúng tôi nó đứng lại chống hông thở ! Ôi cái bụng tôi ...

Tội nghiệp thay cho Nhân , đúng là đẹp trai quá cũng khổ ! Cậu ta bây giờ mí hết bàng hoàng . Quay qua tôi nhăn nhó

- Con gái ở đây ai cũng mạnh bạo vậy hả ! Sao có thể như vậy chứ !

Tôi đến nỗi quên mất cậu ta sống ở bên nước ngoài từ bé . Nhìn dáng vẻ khủng hoảng của cậu ta đi , trông ngố chết đi được ! Haizzz . Con trai ai đây dắt về dùm tôi cái !!!!

Đúng là đồ ngốc !

Thế là chúng tôi lại phải vác cái bụng đói lên lớp , con nhỏ Vy thì càm ràm phải biết !

- Tao đi vệ sinh cái ! - tôi bỏ đi một mạch . Con nhỏ này , cái miệng nó như như được rắp cái máy phát vào ý ! Nói gì mà lắm thế !

BINH !!!!!!

Đang đi vô cùng yên lành , tự nhiên có người lao đến đâm uỳnh vào tôi , cả người tôi văng ra cả mét ngã dúi dụi ,.

1 từ thôi đau . Đau thấu trời thấu đất ! ứa cả nước mắt . Ôi cái mông tôi !!! Đau chết mất thôi !

Tí nữa thì tôi đã hét lên với người ta !

Tôi cố gắng nén cục tức xuống mà ngước lên nhìn cái con người trước mặt !

Là cậu ! Nhìn thấy cậu , tôi cũng bớt nóng đi vài phần .

Cậu làm gì ở đây nhỉ ?

Chả là khối 11 chúng tôi bị chia ra làm 2 dãy nhà , một nửa học ở dãy nhà chính , một nửa học dãy nhà phụ ! Mà cậu học ở nhà chính lại chạy sang đây làm gì !

Cậu còn không thèm lại đỡ tôi dậy , chỉ vội vàng nhặt đống giấy tờ vương vãi trên nền đất ! có vẻ là giấy tờ quan trọng .

Gì đây ! Coi tôi là không khí hả ??? tôi mới bị cậu đẩy ngã đấy !

Đột nhiên tôi có cảm giác thật tồi tệ .

Không chịu đỡ tôi dậy chứ gì ? Được , tôi tự dậy !

khó chịu ... tôi muốn đá cho con người trước mặt một cái , nhưng tôi nào có cái can đảm đó !

Tôi đá bay đống giấy của cậu rồi vùng vằng bỏ đi ! Ôi cái hông tôi !!! Tôi có thể cảm nhận được là cậu đang nhìn mình .! Tôi muốn làm xấu hình ảnh của mình trước mặt cậu ! dù sao thì cậu cũng chả biết tôi là ai ...

thật sự thì hành động này cũng chẳng làm tôi khá hơn !

Sau một hồi hậm hực , Tôi vào lớp với một tâm trạng bực bội , ngồi xuống ghế cái đã gục luôn mặt xuống bàn ! Dù thế nào thì trong lòng tôi cũng ấm ức lắm .

Trong kí ức tôi mỗi lần tôi đụng mặt cậu chỉ có vài giây ngắn ngủi nhưng toàn những chuyện không mấy vui vẻ gì . Giống như hôm nay vậy ... cậu luôn lạnh lùng như vậy ...

Chuông vào giờ reo !

...

Tiết văn nhanh chóng bắt đầu ! Cô giáo lại giảng những thứ khiến người ta nghe đến phát buồn ngủ !

Tôi lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ !

Thời tiết hôm nay đẹp thật ! Gió lạnh khẽ lùa vào lớp thổi bay mái tóc của tôi ! Nhìn cảnh trường yên ắng như vậy , trong lòng tôi bỗng có cảm giác lạ lắm ... cứ thấy thê lương sao sao ấy ! Buồn thật !

***

"Thật ra không có người nào lạnh lùng vô tâm , chỉ là bạn không phải là người khiến họ trở nên ấm áp "

***

Trước/19Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Cửu Dương Võ Thần