Saved Font

Trước/55Sau

Ác Ma Phúc Hắc: Vợ Yêu! Ngoan Anh Thương

Chương 51: Trừng Phạt

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Bốn cô gái ăn mặc gợi cảm, quyến rũ đang là trung tâm của sự chú ý của mọi người có mặt tại đây. Không biết là do men rượu hay là yếu tố khác mà cả bốn nhảy trên sàn không biết trời trăng gì luôn.

Cửa quán bar bị đá văng ra. Bước và là năm người đàn ông anh tuấn. Vẻ mặt ai đấy không là lạnh lùng thì cũng âm trầm nguy hiểm. Diệp Mặc Hạo đảo mắt quanh sàn nhảy một vòng. Ánh mắt sắc lạnh dừng lại ở thân hình nhỏ nhắn đang nhảy nhót không ngừng kia. Cô dám ăn mặc thế vậy. Lại thấy ánh mắt háo sắc của mấy tên nam nhân xung quanh thì khuôn mặt không khỏiđen lại.

Không nói hai lời, cả năm chàng bước lên trên sàn nhảy. Tiếng nhạc đột nhiên vụt tắt, điều này làm cho mọi người trong bar không khỏi ngơ ngác nhìn nhau. Đặc biệt bốn cô gái đang nhảy hăng say bị mất hứng mà phải dừng lại.

Trang Tâm Nghiên nhíu mày lại không vui. Đang tính lên tiếng chửi bới thì cảm thấy có một luồng khí lạnh từ sau lưng truyền đến khiến cô lạnh sống lưng. Vẻ áp bức này thật giống anh nha. Không chỉ riêng Trang Tâm Nghiên mà ba cô nàng bên cạnh cũng vậy.

Còn đang lo lắng thì cảm nhận được ánh mắt lo sợ của ba người còn lại phía đối diện. Trang Tâm Nghiên dè chừng quay người lại, thấy người phía sau là ai thì vầng trán cùng sống lưng không tự chủ mà đổ mồ hôi. Lần này toi thật rồi.

"Hạo..." Trang Tâm Nghiên cố gắng nâng khóe môi lên, mỉm cười gượng gạo lấy lòng Diệp Mặc Hạo. Nhưng vẫn là sợ không giám tới gần. Nhìn mặt Diệp Mặc Hạo đầy sát khí kia Trang Tâm Nghiên biết là anh đang giận đến tột độ nha. Tốt nhất không nên làm liều. Tùy cơ ứng biến thì tốt hơn.

Nhưng trái lại với vẻ mặt cười nịnh nọt kia của Trang Tâm Nghiên thì bên này Diệp Mặc Hạo vẫn một mặt thâm trầm. Đôi môi bạc mỏng lại nhếch lên cười nham hiểm. Giọng nói mang theo chín phần đen dọa: "Bảo bối....Hôm nay em chết chắc rồi!"

Thịch...

Tiếng trái tim Trang Tâm Nghiên đang rơi tự do xuống vực thẳm không đáy. Cô muốn thanh minh là cô bị dụ dỗ tới đây thì anh có tha cho cô không? Nghe được câu nói đe dọa của Diệp Mặc Hạo. Trang Tâm Nghiên không khỏi khóc ròng, liếc mắt sang ba thứ sinh vật đầy tội lỗi bên cạnh. Cô biết hôm nay mình sẽ bị anh 'ăn' sạch sẽ cho coi.

Nhưng chỉ có kẻ ngu mới đứng chịu chết. Và hiển nhiên Trang Tâm Nghiên cô không hề ngu. Quét đôi mắt bồ câu dáo dác bốn xung quanh quán bar, Trang Tâm Nghiên thấy hướng 9h có lối thoát. Vậy nên hành động nhanh hơn suy nghĩ, Trang Tâm Nghiên liền mỉm cười, bật người về hướng đó. Bỏ 'đồng bọn' của mình ở lại chịu trận. Người xưa đã có câu trong bảy mươi hai kế thì chuồn chính là thượng sách. Và thượng sách này rất thích hợp với hoàn cảnh lúc này của cô.

Diệp Mặc Hạo đứng đối diện Trang Tâm Nghiên. Mắt thấy hành động bỏ trốn đó, lại thấy nụ cười kia thì đầu đầy hắc tuyến. Thế mà lại dám bỏ trốn trước mặt anh. Xem ra lâu nay anh chiều hư cô rồi. Diệp Mặc Hạo gằn giọng đuổi theo Trang Tâm Nghiên: "Nghiên nhi....Đứng lại sẽ được hưởng khoan hồng."

Khoan hồng? Cái đấy có ăn được không? Có giúp cô thoát án không? Có đồ ngu mới tin có. Cuối cùng vẫn phải chịu hình phạt đó thôi. Đôi chân Trang Tâm Nghiên vẫn nhanh nhẹ chạy đi, lách người qua hàng người đang xem náo nhiệt. Chỉ cần đứng lại một chút thôi là sẽ bị anh tóm ngay.

...

Về phần ba cô gái xinh đẹp kia sau khi bị Trang Tâm Nghiên bỏ rơi thì...

Huyền Thiên Ân và Triệu Gia Minh nhìn hai 'tội đồ' trước mặt mà sắc mặt không khỏi sầm xuống. Lúc này trông hai chàng cũng không khác Diệp Mặc Hạo là bao. Cả hai gằn giọng: "Em còn không mau qua đây?"

Thế rồi cả hai chàng đưa 'người phụ nữ' của mình về để trừng phạt.

Do mai Huyền Thiên Ân và Trương Bích phải cử hành hôn lễ nên Trương Bích được 'pháp luật' của mình ân xá tội cho, chờ ngày hành xử sau. Chỉ tội mỗi chị Quỳnh bị anh Minh gặm nhấm mà không phản kháng được. Chỉ biết uất ức khóc thương trong lòng: rõ ràng cô có khuyên họ mà....

Còn một người nữa đó là Bùi Tranh. Sau khi ba cô bạn của mình, người thì được đưa đi, người thì bỏ trốn đi. Bùi Tranh cũng thở dài rời khỏi đó. Ở đây còn có gì vui nữa?

Lúc lướt qua Tô Phóng và Phong Lăng, Bùi Tranh không nói gì cả. Thấy vậy lòng Tô Phóng đột nhiên không hiểu sao mà trùng xuống. Bùi Tranh - cô là đang bơ anh sao? Lúc Bùi Tranh sắp khuất sau cánh cửa kia, Tô Phóng mới bừng tỉnh quay lại nói vài câu với Phong Lăng vài câu rồi rời đi.

Phong Lăng đứng đó chứng kiến chuyện của mấy cậu bạn mà vừa mừng cho họ, lại vừa nghẹn ngào cho bản thân. Năm người chơi thân với nhau mà cả bốn đều xác định được một nửa của mình rồi còn anh thì sao? Thật bất hạnh...

Ngước cặp mắt đau thương lên nhìn bầu trời đêm một màu đen đặc, rồi Phong Lăng cất bước rời khỏi nơi ồn ào đó. Lòng anh bộn bề cảm xúc. "Người con gái đó giờ sao rồi...?"

...

Trong chiếc ô tô thể thao phiên bản giới hạn đậu bên đường. Trang Tâm Nghiên bị Diệp Mặc Hạo khóa chặt dưới thân mình gặm nhấm từng chút một mà không làm được gì cả. Chỉ biết khóc lóc xin tha.

"Hu hu.....Hạo...hu..hu.. Em sai rồi...á..em xin lỗi...anh đừng cắn nữa...á...đau..."

Chả là khi chị vừa ra khỏi cửa khoảng dăm bước đã bị anh chặn lại rồi. Chị cũng có kháng cự đó. Nhưng đánh không có lại anh. Không nói hai lời anh liền vác chị như vác bao tải vào xe rồi lái đi luôn. Sau đó là dừng lại ở cái nơi khỉ ho cò gáy nào cũng không biết nữa. Thể lực chị rất tốt, chiêu thức cũng rất thâm hiểm nhưng em rất tiếc chị đã chọn nhầm đối thủ.

Anh là ai chứ? Là thiếu chủ một tổ chức. Bang chủ một bang hội. Là người trên chị một bậc đó, trừ phi anh nhường chị chứ không còn lâu chị mới thắng...

"Em biết sai rồi mà" Trang Tâm Nghiên vẫn không ngừng kêu gào bên tai Diệp Mặc Hạo. Người đàn ông này mỗi lần 'điên' lên là lại lấy cô ra gặm nhấm. Ahuhu quãng đời sau cô phải sống thế này sao?

Diệp Mặc Hạo hung hãn hôn lên cánh môi anh đào của Trang Tâm Nghiên. Sau đó cắn nhẹ vào vành tai cô, anh nghiêm giọng hỏi: "Thật?"

Trang Tâm Nghiên thành thật gật đầu: "Thật"

"Vậy giờ anh nói em có nghe không?" Diệp Mặc Hạo lại áp sát mặt xuống gần mặt cô, phả hơi thở nóng rực vào làn da nhạy cảm của cô. Lại cắn nhẹ vào vàng tau Trang Tâm Nghiên, anh hỏi.

"Có" Không do dự, Trang Tâm Nghiên liền đồng ý ngay. Nào đâu còn vẻ lạnh lùng kiêu ngạo của một Sư Tỷ nữa. Lúc này Trang Tâm Nghiên chỉ muốn mau mau để tên ác bá này nguôi giận thôi. Mây cái thể diện hay thần thái gì gì kia cô cóc cần nữa.

Hài lòng với câu trả lời của Trang Tâm Nghiên. Diệp Mặc Hạo buông cô ra, đặt cô sang ghế bên cạnh sau đó nhàn nhã nằm xuống chỗ cô vừa nằm.

Trang Tâm Nghiên thấy anh tha cho mình thì thở phào nhẹ nhõm. Không nghĩ người đàn ông chuyên chế này lại tha cho cô nhanh như vậy. Nhưng thật tiếc, suy nghĩ của cô đi hơi xa với thực tế thì phải. Lúc này Diệp Mặc Hạo lại nói một câu khiến cả người Trang Tâm Nghiên căng cứng: "Ngồi lên bụng anh"

Trang Tâm Nghiên trợn mắt nhìn anh. Anh vừa phả ngôn ra câu gì vậy? Nhưng sau lại bị anh hung tợn của anh dọa cho sợ. Tủi hờn, Trang Tâm Nghiên cúi mặt xuống, giọng nói lí nhí: "Váy của em rất ngắn..."

Đúng vậy! Nay đi bar nên Trang Tâm Nghiên bị đám Bùi Tranh, Trương Bích kia bắt mặc cái váy ôm sát người rất ngắn này. Chỉ cần giờ Trang Tâm Nghiên ngồi ngang qua người anh thì sẽ lộ hết.

Mặc dù Trang Tâm Nghiên nói bé như vậy nhưng Diệp Mặc Hạo vẫn nghe thấy không sót một câu nào. Đây chính là vấn đề anh để ý từ khi nhìn thấy cô ở trên sàn nhảy tới giờ. Biết rõ là váy ngắn mà cô lại giám mặc vậy lên sàn nhảy. Chẳng lẽ cô không biết ánh mắt thèm thuồng của những tên đàn ông ở dưới ư? Nghĩ tới đây đầu Diệp Mặc Hạo lại gần như muốn bốc hỏa lên.

Thấy được sự thay đổi của người đàn ông kia. Cuối cùng Trang Tâm Nghiên vẫn không tự nguyện phải làm theo lời anh.

Lúc ngồi ngang qua người Diệp Mặc Hạo. Nơi tư mật của Trang Tâm Nghiên liền áp sát vào bụng Diệp Mặc Hạo. Mặc dù qua một lớp áo của anh và lớp quần lót mỏng của mình, nhưng Trang Tâm Nghiên vẫn cảm nhận được nhiệt độ người anh đang rất nóng a.

Hai má Trang Tâm Nghiên khẽ phiếm hồng. Cô cúi gằm mặt xuống, ngại ngùng nhỏ giọng hỏi: "Cái đó... Em xuống đc không?"

Trước/55Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tích Hoa Chỉ