Saved Font

Trước/306Sau

Ma Đế Quân

Chương 113: A Lan

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Thụy Nhi nhìn Thanh Ngọc, rồi lại nhìn A Lan, tỏ vẻ mặt ngơ ngác một chút. Thanh Ngọc kéo tay A Lan lại bên cạnh mình, rồi nói:

- Bên cạnh ta có rất nhiều nữ nhân, ta muốn thành thật nói cho hai nàng biết.

A Lan hỏi:

- Chủ nhân, rất nhiều là bao nhiêu?

Thụy Nhi cũng nhìn A Lan, rồi gật gật đầu, ý là ta cũng muốn hỏi như vậy.

Thanh Ngọc nói:

- Gần hai mươi người, có khi sẽ còn nhiều hơn.

Thụy Nhi suy tính một chút, nhưng lại mỉm cười, tỏ vẻ không vấn đề gì. Còn A Lan cũng hơi sửng sốt, nhưng đã quyết định trao thân nên cũng chỉ thỏ thẻ nói:

- Cuộc sống của nữ nhân không giống nam nhân, chỉ mong người đừng tệ bạc với chúng nô tỳ là được rồi.

Thực ra Thanh Ngọc cũng không muốn thu lấy A Lan lúc này, nhưng không biết làm sao mà Giới Linh lại đưa nàng ra đây. Thanh Ngọc bèn hỏi:

- Không hối hận chứ?

Cả Thụy Nhi và A Lan đều lắc đầu. Thanh Ngọc mỉm cười, để Thụy Nhi ra khỏi hạ thân mình, rồi ngồi yên một chỗ mà nói:

- Hầu hạ ta đi.

Khuôn mặt A Lan ửng đỏ. Nàng biết mình phải làm gì, nhưng hơi sợ hãi một chút. Thụy Nhi nhìn A Lan một chút, vẻ mặt ngây thơ, ý chừng nếu ngươi không làm ta sẽ làm đấy.

Thanh Ngọc ôm lấy Thụy Nhi tới bên người, dán lên môi nàng một nụ hôn thật sâu. Hắn muốn xem A Lan biểu hiện thế nào. Không để Thanh Ngọc thất vọng, A Lan nhẹ nhàng cúi đầu xuống hôn lên khuôn ngực săn chắc kia, bàn tay nàng thì lại nhẹ nhàng vuốt ve mệnh căn của hắn.

A Lan là tu sĩ Đại Thừa, không biết đã sống bao nhiêu năm rồi, mấy chuyện này nàng có biết, nhưng chưa thử qua bao giờ mà thôi.

Thanh Ngọc vẫn đắm đuối vào nụ hôn với Thụy Nhi, rồi bỗng dưng cả thân hình hắn phải run rẩy một chút, vì cái miệng nhỏ xinh của A Lan đã ngậm lấy hung khí kia mà mút nhè nhẹ.

Đầu lưỡi của A Lan cũng mang theo hơi thở lạnh giá, làm cho Thanh Ngọc có được khoái cảm lạ lùng. Hơn nữa da thịt nàng cũng vô cùng mát lạnh, Thanh Ngọc đưa một bàn tay sang mà xoa bóp lấy mông A Lan, làm nàng cũng phải oằn người lên một chút.

Lúc đầu A Lan di chuyển chầm chậm, rồi lúc sau càng ngày càng nhanh, Thụy Nhi cũng tinh nghịch thè chiếc lưỡi nhỏ ra mà cuốn lấy lồng ngực Thanh Ngọc.

Lát sau, Thụy Nhi còn cúi xuống, tranh giành với A Lan. Hai khuôn mặt mỹ nhân một yêu mị tuyệt trần một xinh đẹp băng lãnh thi nhau dùng chiếc lưỡi nhỏ xinh mà trêu chọc mệnh căn của Thanh Ngọc. Cảnh tượng trước mắt làm hắn dâm tính đại phát, không thể kiềm chế nổi nữa.

Thanh Ngọc đè A Lan xuống, rồi bắt Thụy Nhi ân ái với nàng cho mình xem. A Lan bất ngờ, vô cùng sợ hãi, trước đến giờ nàng chưa bao giờ nghĩ có ngày mình sẽ phải vì người nào mà làm trò tiêu khiển.

Nhưng mà đến lúc Thụy Nhi đưa chiếc lưỡi nhỏ xinh của mình vào khuôn miệng nàng, thì A Lan không còn biết trời đâu đất đâu nữa. Một tay Thụy Nhi bóp nhè nhẹ vào bên nhũ phong căng mịn, chân thì kẹp chặt lấy hông A Lan, làm nàng không thể giãy dụa chút nào, chỉ biết kêu lên từng tiếng ưm ưm dâm mỵ.

Một lát sau, A Lan xin hàng, nàng không thể chống chọi lại với cảm giác đê mê này:

- Aa… Đừng, đừng như vậy nữa, muội muội, đừng…

Thụy Nhi tinh nghịch, không hề buông tha chút nào. Nàng vừa hóa hình, cảm thấy cuộc sống nhân loại vô cùng thú vị, nhất là việc hành hạ nữ nhân này. Thụy Nhi bản thể là Mỵ Hoàng Thụy xà, vốn mang tính dâm, lại nghe được những âm thanh kia thì kích thích vô cùng. Hơn nữa A Lan không có tu vi, chỉ là người thường mà thôi, làm sao kháng cự lại đại dâm xà Hợp Thể kỳ?

Thụy Nhi điên cuồng, trong mắt lóe lên chút suy nghĩ, sau đó nhìn Thanh Ngọc liếm môi, rồi phà ra một đạo phấn hồng vào mặt A Lan. A Lan sợ hãi, không biết nàng muốn làm gì.

Nhưng lúc sau thì A Lan biết rồi, nàng trúng xuân dược. Hơn nữa là loại xuân dược cực mạnh, mặc dù không có chút di chứng nào, nhưng sẽ khiến người ta trở nên dâm dục vô cùng.

A Lan qua một lúc kháng cự đã mơ mơ màng màng, vẫn biết mọi thứ xung quanh, nhưng không thể kiềm chế được. Nàng đáp lại những chiếc hôn của Thụy Nhi vô cùng mãnh liệt, thậm chí còn đè ngược lại Thụy Nhi xuống mà điên cuồng hôn từ miệng, xuống ngực, cuối cùng còn lướt tới cả nơi âm huyệt xinh đẹp kia.

Thụy Nhi nằm im mà hưởng thụ, ngón tay thon dài còn nắm nhẹ vào tóc A Lan, thi thoảng lại oằn người lên mà tận hưởng đê mê hoan lạc.

Thanh Ngọc đứng một bên thì mệnh căn đã muốn nổ tung, không còn gì để nói. Mấy nữ nhân của hắn ai cũng ghê gớm vô cùng. Thụy Nhi nhìn Thanh Ngọc tinh nghịch, rồi lại đè ngược A Lan xuống, dùng đôi môi đỏ xinh mà mút lấy nơi khe hẹp mê người kia, còn cố ý chổng mông mình về phía Thanh Ngọc.

Thanh Ngọc lập tức lao đến, vỗ ba cái thật mạnh vào mông Thụy Nhi, mắng:

- Con tiểu dâm xà này, muốn hại chết chủ nhân phải không?

Nói xong, hắn thúc thật mạnh vào thân thể Thụy Nhi từ đằng sau, làm nàng đang âu yếm nơi tư mật của A Lan mà nhiều lúc cũng phải run rẩy. A Lan lúc này đã hoàn toàn mất đi kháng cự, tự mình dùng hai tay thon dài mà xoa bóp đôi gò bồng đảo trắng tinh cao vút của mình, bên dưới thì hưởng thụ Thụy Nhi trêu đùa.

- Aa… Chủ nhân… thích…thích…quá…

Hành hạ Thụy Nhi một lúc, lại đánh liên tục vào mông nàng, Thanh Ngọc mới bỏ Thụy Nhi ra, rồi tiến tới A Lan. Nhìn nàng đang bị cơn vật vã hành hạ, Thanh Ngọc lại bóp mông Thụy Nhi một chút, nói:

- Lần sau có hạ dược thì hạ ít ít một chút, nghe không?

Thụy Nhi tinh nghịch gật đầu, rồi lại đưa đôi môi đỏ cuốn lấy bầu ngực của A Lan. Thanh Ngọc không vội vã muốn A Lan, mà chỉ dùng đầu mệnh căn của mình vuốt đi vuốt lại khe hẹp kia, khiến A Lan phải oằn lên từng hồi, cầu xin tha thứ:

- Aa,…Chủ nhân, xin người, xin người…aa…

Thanh Ngọc ấn vào thân thể A Lan một cái thật mạnh, làm nàng run lên bần bật, khóe mi cũng tràn ra một giọt nước mắt nhàn nhạt. Phải nói xuân dược của Thụy Nhi vô cùng tốt, khiến cho A Lan chỉ đau đớn một chút thì đã rón rén di chuyển hạ thân. Nàng kéo lấy hai cánh tay săn chắc của Thanh Ngọc, khuôn mặt băng sơn mỹ nhân kia lúc này đã tràn đầy dục vọng mà nói:

- Aa, chủ nhân, xin người, hành hạ A Lan đi, aa…

Thanh Ngọc nghe tới đây, bắt đầu di chuyển nhè nhẹ, bàn tay thì thò qua một bên, xoa bóp lấy cặp mông ngạo nghễ trắng hồng của Thụy Nhi. Càng ngày Thanh Ngọc di chuyển càng nhanh, lúc sau, hắn bắt A Lan quỳ ngược lại, rồi điên cuồng thúc vào thân thể nàng từ phía sau.

Phải nói, thân thể A Lan tràn ra những khoái cảm mát lạnh, làm Thanh Ngọc không thể nào dừng lại được. Phía trước A Lan lúc này, Thụy Nhi lại bắt lấy hai tay nàng gác lên cổ mình, rồi hai mỹ nhân xinh đẹp tuyệt trần cứ thế mà hôn nhau say đắm.

Thanh Ngọc đưa hai tay lên bóp thật mạnh ngực A Lan, hạ thân thì vẫn điên cuồng thúc vào âm huyệt của nàng. A Lan ở giữa chịu trận, thi thoảng lại rên lên từng tiếng dâm dục:

- Aa… Aa, chết mất, nô tỳ chết mất…aa…

Thụy Nhi không biết làm sao mà lại ôm chặt A Lan vào lòng, rồi thè ra cái lưỡi nhỏ nhắn hôn vào một đoạn cổ nàng. Đến đây, thân thể A Lan co giật dữ dội, nàng hét lên:

- Không… Chỗ đó không được, tha cho tỷ, muội… Đừng…

Thanh Ngọc thấy A Lan bị kích thích như thế, càng điên cuồng hơn, hắn vỗ vào mông A Lan ba phát mà nói:

- Đừng kháng cự, thả lỏng ra, càng kháng cự nàng sẽ càng chịu khổ.

Ba người cuồng hoan, không biết từ đằng xa Mai Lan Cúc Trúc tứ nữ và Hương Nhi, Thúy An đã đứng đó từ lúc nào. Các nàng ai cũng dùng tay túm chặt mép quần. Tiểu Lan nói:

- Thiếu gia thật mạnh mẽ, ta cũng muốn…

Tiểu Mai nói với nàng:

- Chờ lúc nào thiếu gia muốn tỷ muội chúng ta tự người sẽ nói, xem vậy đủ rồi, về thôi.

Hương Nhi thi thoảng còn đỏ mặt, cố gắng quay lại mà nhìn cảnh tượng dâm mỹ kia.

A Lan chỉ một lúc thôi mà đã run rẩy tiết thân tận ba lần, nàng nằm bệt xuống một chỗ, thở hổn hển, không còn sức lực đứng dậy, chỉ có thể nhìn Thanh Ngọc đang điên cuồng đâm vào thân thể Thụy Nhi từ đằng sau.

- Aa…Chủ nhân, …thích quá…aa…

Sau đó, Thanh Ngọc lại để Thúy Nhi nằm ngừa xuống, gác hai cái chân thon dài miên man lên cổ mình, mà điên cuồng ấn từng cái thật mạnh:

- Nói, từ sau có dám dùng xuân dược nữa không?

Thúy Nhi chỉ chịu được một lúc, đã vội vàng xin tha:

- Không…Không dám nữa… Tha cho Thụy Nhi… Tha cho Thụy Nhi…

Tới đây thì nàng đã không nói lắp nữa rồi. Thụy Nhi cảm thấy chủ nhân thật đáng sợ, sau này nàng không dám nghịch ngợm dùng xuân dược nữa.

Thanh Ngọc thấy Thụy Nhi cầu xin, bèn thả hai chân nàng xuống, rồi lại điên cuồng thúc vào trong âm huyệt kia, hai tay bóp chặt lấy hai bầu vú nàng, thi thoảng còn dùng hai ngón tay se nhẹ hai điểm đỏ tinh mỹ.

Qua một thời gian, Thụy Nhi cũng thở hổn hển mà xin tha, Thanh Ngọc bèn ngồi trên bè, để hai nàng nhảy xuống nước hầu hạ hắn. Một luồng tinh hoa ấm nóng phun vào miệng A Lan, còn chưa kịp nuốt xuống thì Thụy Nhi đã trực tiếp hôn lấy nàng, như muốn đòi chia sẻ thứ quỳnh tương ngọc dịch kia.

- Đinh! Chúc mừng thiếu gia nhận được danh hiệu ẩn “Năm mươi phút”, nhận được 500 điểm tích lũy!

- Đinh! Chúc mứng thiếu gia nhận được danh hiệu ẩn “Khí Vận Chi Ma”, nhận được 500 điểm tích lũy!

Nhìn hai nàng hôn nhau mà tranh giành bạch dịch, Thanh Ngọc cảm thấy nhân sinh đặc sắc vô cùng. Sau khi để hai nàng súc miệng, A Lan lại tiếp tục hầu hạ Thanh Ngọc làm sạch cây trường thương dữ tợn của hắn.

Thanh Ngọc ôm lấy A Lan, để nàng ngồi lên người mình. Hắn truyền cho A Lan Đạo Nguyên Kinh, Tư Ngọc Tâm Quyết, Tâm Tâm Tương Ánh Quyết rồi lại đưa cho nàng một ngọc giản về tài liệu trận pháp. Những loại linh quả, thánh quả kia và Lưu Ly Trú Nhan Đan hắn cũng cho A Lan và Thụy Nhi, dặn hai người chuyên tâm tu luyện.

Trước/306Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Toàn Vị Diện Đều Quỳ Cầu Vai Ác Nữ Chủ Làm Người